An Hoằng Hàn đi sớm về muộn, lại dưới ánh nắng mặt trời chói chang đưaThái hậu vào Hoàng Lăng, cả người dinh dính một thân mồ hôi. Mới vừabước vào Điện Bàn Long lập tức phân phó cung nữ chuẩn bị tắm rửa.
Đương nhiên người duy nhất cùng tắm chung Tịch Tích Chi cũng ở trong đó.
Sử dụng kiểu bơi chó, Tịch Tích Chi vui vẻ nghịch nước tạo ra từng vòng sóng gợn trong ao trì.
An Hoằng Hàn dựa vào bờ ao, hai cánh tay duỗi ra đặt trên thành, dù bậnnhưng vẫn ung dung nhìn Tiểu Bất Điểm(1) ở trong ao. Tại sao càng xemcàng thích?
(1)Tiểu Bất Điểm: một điểm nhỏ
Đột nhiên nhớ tới cái gì, An Hoằng Hàn ngoắc tay gọi: "Ngươi qua đây."
Con chồn nhỏ dừng tư thế bơi lội lại, cái đầu nhỏ ướt nhẹp chuyển sangnhìn An Hoằng Hàn. Nơi này chỉ có hai sinh vật thở là An Hoằng Hàn cùngnó cho nên người hắn gọi nhất định là mình. Nhìn thấy cơ ngực, An HoằngHàn để lộ ra ở bên ngoài, Tịch Tích Chi nuốt nước miếng ‘ực’ một cái,cái này đánh vào thị giác rất lớn.
"Nước miếng chảy ra." Khóe miệng An Hoằng Hàn lộ ra ý cười có phần nháo bang.
Tịch Tích Chi nhanh chóng nâng móng vuốt lau miệng, một lúc lâu mới cóphản ứng, nửa người nó ngập hết trong nước, cho dù chảy nước miếng, AnHoằng Hàn có thể nhìn thấy được không? Lại bị một vị vua phúc hắc đưavào bẫy, Tịch Tích Chi tức giận kêu ‘hừ hừ’.
Không dám không thuận theo ý An Hoằng Hàn, bổn chân Tịch Tích Chi đạp nước như một làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240098/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.