Mấy vị phu nhân này sống trong nhung lụa chưa từng nói quá lời thô tụcnhưng móng tay lại như ác quỷ, vừa bôi lên nước sơn đỏ chót, đỏ đến tựanhư có thể nhỏ ra máu.
Tịch Tích Chi không còn hơi sức, mặc kệ nàng giãy giụa thế nào cũng không thoát khỏi bàn tay thái giám.
Móng tay của mấy vị phu nhân vừa cấu lại ấn phần thịt non của Tịch TíchChi, đau đến nỗi nàng không ngừng kêu loạn. Thù này không báo uổng làcon chồn nhỏ! Con chồn không phát uy thật cho nàng thành mèo bệnh rồi!
Nhìn thực lực hai phe chênh lệch quá xa, Tịch Tích Chi khẽ cắn răng,quân tử báo thù mười năm không muộn. Chung quy có một ngày, nàng sẽ đòilại hôm nay bị chịu tội.
Đừng tưởng rằng người tu tiên coi mọi sự Dĩ Hòa Vi Quý, dùng lời của sưphụ nàng mà nói người khác khi dễ ngươi, ngươi không phải biết phảnkháng, vậy không gọi tha thứ mà được kêu yếu mềm! Chúng ta tu tiên cũngkhông phải tu đạo, không cần thiết học đám đạo sĩ kia cố chấp ăn chayniệm Phật, cùng Thanh Đăng Cổ Phật làm bạn.
Tịch Tích Chi hé miệng muốn cắn tay ngón tay của đối phương, còn không có thực hiện được liền bị Thái hậu tát một cái lệch đầu.
"Lấy hoa Lam Linh của ai gia xuống, giáo huấn này coi như còn nhẹ. Nếukhông phải xem ngươi là sủng vật bệ hạ nuôi, ai gia đã sớm sai người lột da của ngươi nấu canh uống." Ngón tay Thái hậu dùng sức đâm một cái lên bụng Tịch Tích Chi, móng tay nhọn hoắt xoay ấn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-thanh-phi/3240057/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.