Từ khi đến khách điếm, Tiểu Thạch Đầu cứ một mực dính lấy Quân Thư Ảnh. Ngay từ nhỏ tiểu tử này đã thân thiết với Quân Thư Ảnh, lần này bị chia lìa lâu như vậy, nên ngay cả ánh mắt cũng bám riết Quân Thư Ảnh, một khắc cũng không chịu rời. Quân Thư Ảnh không muốn đánh động đến người của Thanh Lang, hơn nữa khách điếm này toàn bộ đều do Thanh Lang bao trọn, y cũng không ngu ngốc gì mà đi gây chuyện. Y lợi dụng thời cơ bọn ảnh vệ lơ là canh giác mà mang Cao Phóng bỏ trốn.Vài ngày sau ba người vẫn chu du khắp nơi, không nơi ẩn thân, đến khi Cao Phóng đề nghị chi bằng đến đình viện nơi họ từng ở trước kia. Đó là nơi Sở Phi Dương đã mua, vẫn là nơi bí mật đối với người khác. Với tình hình Quân Thư Ảnh gây thù chuốc oán với tất cả mọi người, thì tốt hơn hết là không nên lộ mặt ra ngoài.
Quân Thư Ảnh ngay từ đầu cũng không biết phải làm gì nên cũng vui vẻ đồng ý. Y còn vội vàng muốn trở về nơi đó hơn cả Cao Phóng, như người nhớ nhà sắp được trở về.
Hai người mang Tiểu Thạch Đầu cùng trở về chốn cũ. Dọc đường đi họ nghe không ít lời đồn đãi về những chuyện trong chốn giang hồ.
Hành động của Quân Thư Ảnh đã chọc giận toàn bộ võ lâm. Tuy rằng không gây nợ máu, nhưng thù oán y gây ra cũng không phải là ít. Nhất là một số danh môn chính phái trước nay không chịu nổi qua thời hạn mười ngày của Quân Thư Ảnh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh/1334435/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.