Nửa đêm, cửa phòng Quân Thư Ảnh khẽ mở, một bóng đen xuất hiện chạy ra ngoài khách điếm. Bên trên, một đôi mắt nhìn về hướng bóng đen, đến khi bóng đen kia biến mất thì đôi mắt cũng đột nhiên không còn nữa. 
Cùng lúc đó, Quân Thư Ảnh đang ở sát bên cửa sổ, cân nhắc nhìn trái nhìn phải. Nếu dùng khinh công thì từ trên cao nhảy xuống y sẽ có cơ hội bình yên vô sự. Y không có nhiều thời gian để trì hoãn nữa. Tên tiểu nhị bị y bắt hóa trang cho giống y đã theo mệnh lệnh của y mà chạy ra ngoài khách điếm. Cho dù hắn có bị Sở Phi Dương bắt thì chỉ cần hắn không lên tiếng, cái mặt nạ da người hắn đeo có thể cầm chân Sở Phi Dương. Nhưng nhất định là không lừa được sở Phi Dương lâu, nên y phải nhanh chóng rời khỏi cái nơi quỷ quái này. 
Quân Thư Ảnh hít một hơi thật sâu, từ trên cửa sở nhảy xuống. Không đợi đến lúc y chuẩn bị tư thế tiếp đất thật tốt để tránh thương tổn cho phần bụng thì một thân hình mạnh mẽ nhanh như gió lướt qua, mang y lên mái nhà. 
Quân Thư Ảnh không cần nhìn cũng biết là ai, chán nản thở dài. 
Sở Phi Dương ảm đạm cười nói: “Ta nói rồi, không nên có ý định bỏ trốn.” Nói xong hắn bước ra xa vài bước rồi nằm xuống, không biết lấy bầu rượu từ đâu ra, cứ thế mà chậm rãi uống, không buồn để ý đến Quân Thư Ảnh.Quân Thư Ảnh đứng lặng một lúc, mới phát hiện Sở Phi Dương thật sự không thèm để ý 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh/1334362/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.