Tác giả: Nam Phong Ca
Cao Phóng nói xong, tựa hồ mỏi mệt không thôi. Những ngày qua y là người vất vả nhất. Công phu dùng độc dùng dược của Vô Cực sơn trang đã đạt đến đỉnh cao, vì phối chế giải dược, Cao Phóng gần như không có được một đêm ngủ ngon. Lúc trước vẫn còn có hi vọng bởi đã phối chế thành công giải dược, cũng nhờ đó mà gắng gượng tinh thần, hiện giờ tất cả những việc y làm gần như đổ sông đổ biển, căng thẳng mệt nhọc nhiều ngày liên tiếp trong nháy mắt như dây đàn bị đứt, Cao Phóng có chút choáng váng đầu óc, lảo đảo mấy bước.
Tín Vân Thâm đau lòng đỡ lấy y, Thanh Lang cũng tiến lên phía trước nói: “Tiểu Phóng, ngươi quá mệt mỏi rồi, trở về nghỉ ngơi trước đi.”
Cao Phóng gật đầu, nhíu mi thở dài nói: “Hiện tại chỉ hy vọng Tư Không Nguyệt tới sớm một chút. Nếu như ngay cả độc trong người Liên sơn tộc nhân cũng không thể giải, chỉ sợ độc trên người Sở đại hiệp ta lại càng bất lực.”
Y nói xong áy náy nhìn về phía Sở Phi Dương, Sở Phi Dương lắc đầu nói: “Đây không phải chuyện của một mình ngươi, cũng không phải chuyện ngày một ngày hai có thể giải quyết, tất cả đều phải bàn bạc kỹ lưỡng hơn, ngươi không cần miễn cưỡng bản thân.”
“Ta xế chiều đã phái người chuyển thư của ngươi tới chỗ Tư Không Nguyệt.” Tín Vân Thâm an ủi nói, “Hắn nhất định sẽ nhanh chóng mang người trở về.”
Quân Thư Ảnh để Tín Vân Thâm cùng Cao Phóng trở về phòng nghỉ ngơi trước, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-3-phong-vu-vo-cuc/1334315/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.