Tường đá hạ xuống, cơ quan mở ra, đại môn rộng mở, ánh nắng nhàn nhạt từ bên ngoài chiếu vào. Mọi người không khỏi thở phào nhẹ nhõm, vội vàng chạy ra ngoài.
Bên ngoài vẫn là một sơn động nhưng không hề bị phong bế trong lòng núi, ngoài động có một phiến thạch môn, xuyên qua khe cửa có thể nhìn thấy bên ngoài cỏ dại mọc tươi tốt.
So với sơn động bên trong ấn giấu trùng trùng điệp điệp cơ quan hung hiểm kia thì nơi này rõ ràng là nơi đã từng có người ở, có lẽ chính là người đã bày ra trận pháp này.
Trong một góc sáng sủa của sơn động chất một đống nồi bát, còn có một chiếc hỏa lò. Hai bên hỏa lò thậm chí còn có một bộ dụng cụ dùng để tróc xương thịt động vật. Tất cả đều rất bình thường giống như chủ nhân của nó bất cứ lúc nào cũng có thể quay trở về.
Thanh Lang sau một hồi đánh giá mới mở miệng nói: “Xem ra chúng ta mới từ phòng ngủ người ta đi ra, hiện giờ là tới phòng bếp.”
Hạng Ninh Tử rất phối hợp cười lên mấy tiếng nhưng thấy những người khác đều đang liếc mắt nhìn thì vội vã ngậm miệng. Chỉ có Thanh Lang là đi tới vỗ vai hắn, nói: “Tiểu tử, ngươi rất có tiền đồ.”
Bên cạnh hỏa lò bừa bộn vài phiến đá, Sở Phi Dương đi tới xem xét thì thấy trên những phiến đá này có khắc chữ. Đem chúng sắp xếp lại, tựa hồ là thông điệp mà người bày trận muốn lưu lại cho những ai đến được đây.
“Tiểu tử, nếu như ngươi thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-3-phong-vu-vo-cuc/1334286/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.