Thanh Lang ôm Cầm Anh trở lại Thanh Phong phái, Cầm Anh đã có một chút ý thức mơ hồ trong khi máu ở nơi vết thương vẫn không ngừng chảy, theo cánh tay Thanh Lang nhỏ từng giọt xuống đất, cảm giác kì dị suốt cả đường đi như có một phiên bộ bộ sinh liên (từng bước nở hoa).
Cao Phóng sớm đã chờ ở viện tử, vừa nhìn thấy tình hình liền lập tức chạy đến cầm máu cho Cầm Anh rồi để Thanh Lang đưa hắn trở về phòng.
Yến Kỳ bám lên khung cửa nhìn vào trong, thấy Thanh Lang thật cẩn thận từng chút một đặt Cầm Anh lên giường, nhịn không được cắn cắn ngón tay cái.
Cao Phóng bắt đầu công việc của mình, Thanh Lang không còn việc gì để làm nên lui ra ngoài trước, liếc mắt một cái đã thấy Yến Kỳ ở ngoài cửa liền tiến lên phía trước, nói: “Đã quá nửa đêm, ngươi không hảo hảo ngủ sao còn chạy ra đây, lại ăn mặc phong phanh như vậy, nếu sinh bệnh thì ai là người khó chịu?”
Nói xong liền kéo Yến Kỳ qua, dẫn hắn trở về.
“Không có ngươi ta ngủ không được.” Yến Kỳ lầm bầm nói hai tiếng.
Thanh Lang bật cười lắc đầu, đem thân thể trong lòng có chút lạnh mà ôm chặt hơn.
Sau một lúc lâu Yến Kỳ lại thấp giọng nói: “Lần này coi như không tính…”
“Hả?” Thanh Lang nghe không hiểu.
“Ta nói lần này coi như không tính, người ta cũng là bị thương. Từ nay về sau, không cho ngươi tùy tiện ôm người khác…”
Thanh Lang nhướn mày nhìn Yến Kỳ, hóa ra đây là nguyên nhân khiến tên gia hỏa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-3-phong-vu-vo-cuc/1334264/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.