Trình Tuyết Tường vẫn đứng ở cạnh cánh cửa, lễ mạo chưa đi vào trong, nhìn về phía hai người một đứng một ngồi đang ở trong đại sảnh.
Quân Thư Ảnh mấp máy đôi môi trơn bóng như nước, cảm giác còn lưu lại một chút sưng tấy.
Trình Tuyết Tường ánh mắt quét qua Quân Thư Ảnh, gật đầu mỉm cười với y rồi lại nhìn về phía Sở Phi Dương.
Quân Thư Ảnh khẽ mím môi, trong lòng dâng lên một tia hồ nghi.
Trình Tuyết Tường võ công cao cường, khinh công lại càng khỏi phải bàn, như thế nào tiếng bước chân lại nặng nề như vậy, giống như là cố tình.
Vừa rồi y và Sở Phi Dương ở trong phòng đều buông lỏng cảnh giác, ai biết Trình Tuyết Tường này có hay không đã thấy được cái gì, rồi mới quay trở lại cố tình phát ra tiếng động để nhắc nhở hai người.
Quân Thư Ảnh tính tình vốn đa nghi, nghĩ đến khả năng này, càng nghĩ lại càng cho rằng nhất định là như vậy. Y nguyện ý yếu thế trước Sở Phi Dương không có nghĩa là y nguyện ý để cho người khác chứng kiến. Quân Thư Ảnh ánh mắt nhìn vào Trình Tuyết Tường càng phát ra vẻ bất mãn.
Trình Tuyết Tường bộ dạng vẫn ngây thơ như cũ hoàn toàn không biết gì, ôm quyền hướng về phía Sở Phi Dương nói: “Sở huynh, sơn môn đã xảy ra một chút rối loạn, Tín chưởng môn đã đi trước. Vốn tưởng rằng là chuyện nhỏ nhưng rốt cục lại là có liên quan đến Vô Cực sơn trang. Tại hạ nghĩ Sở huynh hẳn là có hứng thú nên qua đón Sở huynh và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-3-phong-vu-vo-cuc/1334255/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.