Mùa đông lạnh giá vừa đi qua, khí trời dần ấm trở lại. Tuy rằng sáng sớm và đêm khuya vẫn còn một chút lạnh nhưng giữa trưa khi mặt trời lên cao là khoảng thời gian ấm áp dễ chịu nhất.
Phúc Lai là một huyện không lớn nhưng sầm uất, phía trong tiểu thành đường phố tề chỉnh, nhà cửa kiến trúc tao nhã nằm san sát, khắp phố bày bán rất nhiều mặt hàng nối tiếp nhau, đây chính là gặp đúng lúc phiên chợ náo nhiệt cách một ngày mới họp một lần.
Là khoảng thời gian mà thương nhân khắp nơi ra vào thành buôn bán, bởi vậy trong thành có rất nhiều người lạ mặt. Cho dù ngẫu nhiên một người phong tư xuất chúng (phong thái hơn người) xuất hiện cũng sẽ không thể gây chú ý nhiều.
Vậy mà lúc này, toàn bộ huyện thành lại đang náo nhiệt ở nơi dán cáo thị.
Thường ngày, trên khối thạch bản (tấm bảng làm bằng đá) chỉ dùng để huyện nha dán một vài bản cáo thị không liên quan, một số người biết chữ tình cờ đi ngang qua cũng chỉ liếc vài cái. Nơi này chính là từ khi được lập ra vẫn chưa bao giờ khiến quá nhiều người quan tâm để mắt tới.
Mà lúc này đây, gần như dân chúng trong thành người người truyền tai nhau, đều từ trong nhà chạy đến, vây lấy cổng thành, muốn tận mắt nhìn thấy vật nằm trên thạch bản kia.
Mặc dù trước đây quan phủ có lần dán cáo thị truy lùng một tên giang dương đại đạo cũng không có tấp nập người đến vây xem như hôm nay.
Hai tên bộ khoái (sai dịch) của nha phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-3-phong-vu-vo-cuc/1334239/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.