Kể rằng,sau khi Thanh giáo chủ cường hãn thu Yến Tiểu Kì,tuy là hắn đối với Yến Tiểu Kì vẫn luôn sủng ái có thừa,hơn nữa để hoàn toàn phủ nhận hình tượng hoa tâm đại thiếu gia của mình,còn cho nghỉ việc tất cả các nữ tuỳ tùng hơi có tư sắc,chỉ lưu lại vài người quái dị hầu hạ. Nhưng những chuyện xấu trước kia của hắn lưu lại ảnh hưởng thật sự quá lớn. Bóng ma tâm lý của Yến Tiểu Kì vẫn không biến mất,tuy rằng thuận theo,nhưng lại khiến cho Thanh giáo chủ có cảm giác không phải yêu. Vì thế mà Thanh giáo chủ vẫn đau đầu không thôi.
Hắn biết Yến Tiểu Kì sau lưng hắn tuyệt đối không phải bộ dạng như vậy,vì thế hắn thường xuyên làm bộ vắng mặt,lại trộm đi vòng về làm cái loại chuyện mờ ám là nhìn trộm tiểu mỹ nhân của hắn khi đang ở một mình. Nghe lén ở góc tường đã trở thành thói quen của Thanh giáo chủ khiến lòng hắn vừa chua xót vừa ngọt ngào.
Có một hôm hắn lại giở trò cũ.
Yến Tiểu Kì dưỡng một con bát ca,y treo cái lồng của bát ca trên một nhánh cây trong vườn,bản thân mình ngồi trên ghế đá phía dưới nâng cằm cùng bát ca nói chuyện.
Yến Tiểu Kì: “Bát ca….”
Bát Ca: “Tiểu mỹ nhân gọi ngu huynh chuyện gì!”
Yến Tiểu Kì và Thanh giáo chủ đang nghe trộm ở góc tường: [= =#]
Thanh giáo chủ: Con chim chết tiệt,dám chiếm tiện nghi của tiểu Kỳ nhà ta. Ngươi thế này chẳng khác nào tự phong là đại cữu tử của bản giáo chủ?! Tối nay bản giáo chủ sẽ chử thang tiện nghi cữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-2-hieu-tinh-co-tu/1334223/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.