“Phi Dương, ngươi mở mắt ra, nhìn ta xem.” Thanh âm Quân Thư Ảnh run nhè nhẹ, ngửa đầu đối diện với khuôn mặt của Sở Phi Dương.
Sở Phi Dương sắc mặt biến xanh, hàng lông mi thon dài nhíu chặt, hai mắt nhắm lại, mồ hôi lạnh trên trán chảy xuống ròng ròng, đôi môi bị cắn đến mức loang lổ vết máu.
“Phi Dương, ngươi nhìn xem, ngươi nhìn xem ta là ai.” Quân Thư Ảnh cơ hồ như khẩn cầu mở miệng nói, nguồn nội lực bá đạo kia khiến cho y càng ngày càng đau đớn, y biết Sở Phi Dương cũng đang thống khổ giống như y, nhưng một chút cũng không dám thả lỏng.
Sở Phi Dương miễn cưỡng mở to mắt nhìn về phía y, Quân Thư Ảnh mang theo tia hy vọng chờ đợi nhìn lại hắn, nhưng đối diện với y vẫn là tầm mắt lạnh lẽo băng giá như trước.
“Lá gan của ngươi thật lớn….” Sở Phi Dương mở ra đôi môi nhiễm huyết, hai cánh tay lại cực lực khắc chế, không muốn làm bị thương y.” Quân Thư Ảnh, nguồn nội lực này không phải loại thân thể như ngươi có thể tiếp nhận, ngươi đừng cưỡng ép bản thân, cho dù ta không ra tay, ngươi cũng sẽ kinh mạch đứt đoạn mà chết….”
“Ngươi câm miệng!” Quân Thư Ảnh nổi giận hung tợn quát. Nhưng ánh nhìn chăm chú thủy chung vẫn không cách nào rời khỏi trên người Sở Phi Dương, tâm y như bị bao phủ bởi băng giá, càng ngày càng lạnh.
Rốt cuộc phải làm như thế nào? Rốt cuộc phải làm như thế nào mới có thể khiến cho thần trí của Sở Phi Dương quay trở lại?! Rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thu-mi-anh-quyen-2-hieu-tinh-co-tu/1334201/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.