Chương trước
Chương sau
Tần Chích lại thật sự dừng lại: "Chính sự gì?"

" Kiểm tra sổ sách, là những sổ sách này, trong vòng ba ngày tỷ tỷ phải xem xong, nếu không thì trong vòng nửa năm sẽ không có tiền tiêu vặt đâu, ngươi mau trở về Sinh Tử Điện đi." Kể từ khi biết Tần Chích mắc chứng táo cuồng, Lăng Sương luôn dỗ dành hắn như một tiểu hài tử.

Người mắc chứng táo cuồng linh trí không đầy đủ, rất khó kiểm soát được hành vi của mình, có lẽ Tần Chích có cảm tình với Lăng Sương nên hắn chung quy luôn ôn nhu với nàng.

Tần Chích đặt mông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, giọng nói vẫn cứng rắn như trước: "Ta chờ ngươi."

Lăng Sương thực dở khóc dở cười, nhìn về phía Cẩu sư gia, bây giờ trên mặt hắn toàn là vẻ khiếp sợ, xem ra không thể chờ mong hắn khuyên nhủ được Tần Chích, nhưng có Tần Chích ở đây, cũng thanh tĩnh hơn không ít, ít nhất không ai dám tùy tiện đến quấy rầy lúc nàng đang làm việc.

" Cẩu sư gia, tả sứ, Thiếu chủ có thể ở lại đây không?" Lăng Sương cố ý hỏi.

Cẩu sư gia nhìn Nguyệt Nương, Nguyệt Nương không nói lời nào, Cẩu sư gia lúng túng nói: "Chỉ cần Thiếu chủ muốn, dĩ nhiên là được rồi."

Lăng Sương lại nhìn Tần Chích: "Ngài có thể ở lại đây, nhưng không được quấy rầy ta làm việc đó."

Cẩu sư gia cả kinh cái cằm thiếu chút nữa rớt xuống đất, trước kia ngay cả lời của lão Cốc chủ, Tần Chích cũng không thèm nghe, hắn sẽ nghe theo Lăng Sương sao?

Tần Chích gật đầu: "Được."

Cẩu sư gia tự tát chính mình một cái, cơn đau kéo đến nhắc nhở hắn đây không phải là mộng, Thiếu chủ nhà bọn họ đầu vào nước rồi sao?

" Hai vị đã nghe được, Thiếu chủ muốn ở chỗ này, vậy xin hai vị trở về, ba ngày sau, ta sẽ giao khoản tra đó cho Cẩu sư gia." Lăng Sương trở lại trên ghế ngồi, vùi đầu tiếp tục điều tra sổ sách.

Cẩu sư gia và Nguyệt Nương rời khỏi phòng thu chi, Tần Chích ngồi ở một bên nhìn Lăng Sương, không chớp mắt dù chỉ một giây, bây giờ nàng cũng không có thời gian để quan tâm hắn, không biết qua bao lâu, Lăng Sương đói bụng đến nỗi bụng phải réo lên rột rột, bấy giờ nàng mới đặt bút lông xuống.

"Ngài xem ta ở đây kiểm tra sổ sách, quên cả ngài, Thiếu chủ có đói bụng không?" Lăng Sương sờ bụng, bây giờ cũng đã quá giờ cơm, nàng chỉ là một tiểu nha hoàn, muốn ở đây ăn chút cơm thì chỉ có thể túm chặt lấy Thiếu chủ.

" Đói bụng." Tần Chích rất phối hợp trả lời.

Lăng Sương cười ha ha, kéo tay Tần Chích: "Đi, tỷ tỷ sẽ cho ngươi ăn ngon."

Tần Chích nhìn tay Lăng Sương, không phản kháng cũng không bài xích, Lăng Sương kéo Tần Chích đi vào Thiện Thực Đường, lúc này Thiện Thực Đường đã đóng cửa, Tần Chích đá đại môn văng ra ngoài, hắn không biết nặng nhẹ, dùng sức quá mạnh, đại môn Thiện Thực Đường bị hắn đá biến thành một cục.

Lăng Sương ôm bụng cười ha ha, không biết ngày mai Cẩu sư gia nhìn cánh cửa bị phá thành như thế này thì sẽ đau lòng đến độ nào, Tần Chích nhìn Lăng Sương, không biết vì cái gì nàng lại cười đến như vậy, hắn nhìn Lăng Sương cười, khóe môi cũng không tự giác mà cong lên.

" Đi, chúng ta vào thôi." Lăng Sương kéo Tần Chích, đi vào Thiện Thực Đường.

Phòng bếp Thiện Thực Đường rất lớn, nguyên liệu nấu ăn cũng rất đầy đủ, Lăng Sương thật sự khó có thể tưởng tượng ra nỗi, một Quỷ Cốc lớn đến như vậy, mỗi ngày phải tiêu hao bao nhiêu nguyên liệu nấu ăn, những thứ nguyên liệu này được đưa vào đây như thế nào?

Lăng Sương tìm trong phòng bếp một hồi, cũng tìm được một ít cà chua, trứng gà và mì sợi, Lăng Sương nhớ tới trước kia khi còn ở hiện đại vì muốn tiết kiệm tiền, hai ba ngày liên tục nàng chỉ ăn mì gói, vì thế nấu mì chính là sở trường của nàng.

Lăng Sương chuẩn bị nguyên liệu xong xuôi, đang chuẩn bị bắt đầu nấu, lại phát hiện một vấn đề rất nghiêm trọng.

"Lửa thì làm sao đây?" Đúng là ngàn năm sáng suốt một phút tiêu tan!

Thời cổ đại làm sao có khí gas được đây, trên TV nàng có thấy, cổ nhân châm lửa thường dùng cây đánh lửa hoặc là đá đánh lửa, nhưng hai thứ này nàng đều không có, đúng là không bột đố gột nên hồ đây mà, không có lửa sao nấu được đây? Sớm biết như vậy, lúc ở hiện đại nàng sẽ cố gắng học thêm một chút kiến thức về kĩ năng sinh tồn ở dã ngoại.

Tần Chích ngồi trước lò đất, trên mặt đất là mấy khối đá đánh lửa, Tần Chích tiện tay cầm hai khối, rất nhanh lửa đã bật lên, tâm tình Lăng Sương thả lỏng, may quá tối nay sẽ không phải đói bụng rồi!

Động tác Lăng Sương thuần thục nấu hai bát lớn mì cà chua xào trứng, Tần Chích nhìn bát mì trước mặt, Lăng Sương cầm đôi đũa, cười nói: "Được rồi, mau ăn thôi!"

Tần Chích cầm đũa gắp một miếng, Lăng Sương cười hỏi: "Thế nào? Có ngon không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.