Tần Chích lại thật sự dừng lại: "Chính sự gì?"
" Kiểm tra sổ sách, là những sổ sách này, trong vòng ba ngày tỷ tỷ phải xem xong, nếu không thì trong vòng nửa năm sẽ không có tiền tiêu vặt đâu, ngươi mau trở về Sinh Tử Điện đi." Kể từ khi biết Tần Chích mắc chứng táo cuồng, Lăng Sương luôn dỗ dành hắn như một tiểu hài tử.
Người mắc chứng táo cuồng linh trí không đầy đủ, rất khó kiểm soát được hành vi của mình, có lẽ Tần Chích có cảm tình với Lăng Sương nên hắn chung quy luôn ôn nhu với nàng.
Tần Chích đặt mông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh, giọng nói vẫn cứng rắn như trước: "Ta chờ ngươi."
Lăng Sương thực dở khóc dở cười, nhìn về phía Cẩu sư gia, bây giờ trên mặt hắn toàn là vẻ khiếp sợ, xem ra không thể chờ mong hắn khuyên nhủ được Tần Chích, nhưng có Tần Chích ở đây, cũng thanh tĩnh hơn không ít, ít nhất không ai dám tùy tiện đến quấy rầy lúc nàng đang làm việc.
" Cẩu sư gia, tả sứ, Thiếu chủ có thể ở lại đây không?" Lăng Sương cố ý hỏi.
Cẩu sư gia nhìn Nguyệt Nương, Nguyệt Nương không nói lời nào, Cẩu sư gia lúng túng nói: "Chỉ cần Thiếu chủ muốn, dĩ nhiên là được rồi."
Lăng Sương lại nhìn Tần Chích: "Ngài có thể ở lại đây, nhưng không được quấy rầy ta làm việc đó."
Cẩu sư gia cả kinh cái cằm thiếu chút nữa rớt xuống đất, trước kia ngay cả lời của lão Cốc chủ, Tần Chích cũng không thèm nghe, hắn sẽ nghe theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thieu-chu-dau-tra-nam/2454574/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.