Tần Chích bước nhanh đến: "Ta đi với tỷ tỷ."
Lăng Sương thầm nghĩ, Tần Chích là tên thuốc cao bôi trên da chó hay sao vậy? Sao cứ dính chặt người như thế chứ, muốn bỏ cũng bỏ không được!
Có Tần Chích đi cùng, Lăng Sương đi tới đâu cùng kèm theo một vầng hào quang, người xung quanh tự động nhường đường, Lăng Sương đi cả buổi bỗng nhiên dừng lại, Tần Chích đi theo nàng cũng dừng lại theo.
Đi cả buổi Lăng Sương mới nhớ tới, nàng vừa tới Quỷ Cốc, hình như không biết tiệm cơm Quỷ Cốc ở chỗ nào, Quỷ Cốc lớn như vậy, nếu nàng cứ đi tiếp thế này, đến tối cùng không tìm được đồ ăn.
Vừa vặn có vài đệ tử trong cốc đi ngang qua, bọn họ cũng giống như những người khác, nhìn thấy Tần Chích cũng không dám tới gần, giữ một khoảng cách thật xa mới hành lễ rồi chạy trốn nhưng lại bị Lăng Sương gọi lại.
" Mấy người các ngươi, đứng lại." Lăng Sương hô lên với mấy người đó.
Cẩu sư gia đã thông báo, ai cũng không được phép đắc tội Lăng Sương, bây giờ Tần Chích cũng đi theo Lăng Sương, mấy đệ tử trong cốc nào dám bỏ chạy, một người trong số đó nơm nớp lo sợ hỏi: "Không biết cô nương có dặn dò gì?"
" Các ngươi có biết quán cơm ở chỗ nào không? Thiếu chủ đói bụng muốn đi ăn cơm." Lăng Sương rất thông minh, cáo mượn oai hùm đạo lý này nàng hiểu rất rõ đó, huống chi bây giờ Tần Chích ở ngay bên nàng. Có sẵn bia đỡ đạn không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thieu-chu-dau-tra-nam/2454547/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.