[Bang hội][Trì trung chi vật]: Ta không đi.
[Bang hội][Nguyệt loan loan]: Âu Dương, ta cảm thấy ngươi chỉ trả lời có lệ thôi, tại sao lại không đi hả?
[Bang hội][Trì trung chi vật]: Vì bộ dạng ta rất đẹp nên ngại ra ngoài…
[Bang hội][Kim dạ cấm tiêu]: Ta đi a!
[Bang hội][Nguyệt loan loan]: = = Cái này chỉ là lấy cớ…Nhảm nhí quá!!!
[Bang hội][Nhân tính vị mẫn]: = =|||
[Bang hội][Quân lâm thiên hạ]: Không muốn đi cũng không sao…
[Bang hội][Trì trung chi vật]: Ta là có việc mới không đi được.
[Bang hội][Quân lâm thiên hạ]: Uhm
[Bang hội][Nguyệt loan loan]: Âu Dương, không cần giải thích, lão đại sẽ tha thứ cho ngươi!
Âu Dương Trì cùng Quân lâm thiên hạ đi phụ bản một hồi, rồi mới tắt máy, chậm rãi quay về phòng ngủ. Ngã vào trên giường, từ từ nhắm hai mắt, bình tĩnh hô hấp.
Nói thật, cậu vô cùng muốn đi offline, trải qua cùng nhau thời gian dài như vậy, nên cậu cũng muốn gặp mặt những người ngày ngày cùng mình nói chuyện phiếm này.
Nhưng bất luận thế nào, lý trí đều nói cho Âu Dương Trì biết, cậu không thể đi được! Làm một đại minh tinh, không phải cứ muốn đi đâu thì đi đến đó được.
Âu Dương Trì trở mình, tựa vào trên giường suy nghĩ, rồi bởi vì thân thể mệt mỏi, nên chỉ sau chốc lát liền ngủ say.
Vài ngày sau, Âu Dương Trì bận việc, họp hành ngay cả thời gian chơi game cũng không có, lại càng không có thời gian cân nhắc đến chuyện đi tụ hội cùng mọi người. Qua đến mấy hôm mới onl game trở lại.
Cậu liếc mắt nhìn danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-nu-vuong/136928/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.