Trên xe ngựa mangtheo thành quả chiến thắng trở về, ngoài ra còn có một con lợn rừng. Kỳquái hơn là, trước lúc bọn họ đi, đám hầu tử kia mang theo một đống trái cây màu đỏ, nhìn rất đẹp mắt, cũng không biết hái được ở chỗ nào. Lĩnhchủ đại nhân nhìn thấy vậy, lại rất vui mừng, đem đống trái cây kia tấtcả đều bỏ vào xe mang về.
Quả thật hiện giờ tâm tư của Mộ Phi Sắt đang rất hỗn loạn. Vui vẻ là vì, nàng không ngờ ở thế giới này lại cóloại hoa quả nhìn rất giống quả táo ở thời đại của nàng. Nhưng mà nàngcũng không dám chắc, thứ quả này có thể ăn được.
Đoán chừng đâychính là lễ vật mà Hầu Vương dâng lên để nịnh nọt mình đây, thành quảnày làm cho Mộ Phi Sắt cũng rất hưởng thụ. Nàng thấy động vật vẫn chânthật hơn con người rất nhiều, mặc dù đang nịnh nọt nàng, thì cũng thuậnmắt hơn rất nhiều.
Khắp trời chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo, thì đoàn người cũng đã trở lại trong thành. Đem những cây gỗ to để lên bãi đấttrống. Còn hiện tại, Phú Quý lại được mọi người xem như sư phụ. Nghetheo chỉ thị của Mộ Phi Sắt, Phú Quý đang hướng dẫn mấy vị phụ nhân làmsạch lông của con lợn rừng. Rồi chia ra thành nhiều miếng để phân phátcho các hộ gia đình trong thành.
Mỗi lần Mộ Phi Sắt chứng kiếncái cảnh tượng này, đều cảm giác được mình đang sống trong một cái xãhội nguyên thủy. Mà nàng chính là thủ lĩnh của bộ lạc, phụ trách việc ăn uống của bộ lạc! Chẳng lẽ Lĩnh chủ đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881994/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.