Dọc trên đường đi, Mộ Phi Sắt cũng không được ngủ ngon, mà khi vừa đặt chân tới Thần Khí Chi Địa đã phải đánh một trận ác liệt, cho nên hiện giờtoàn thân nàng đều rất mệt mỏi. Sau khi mọi người ăn xong bữa cơm tấtniên, và phân phát cho tất cả các hộ gia đình lúa gạo, thì cũng đã quagiờ tý.
Phú Quý có nói qua cho Mộ Phi Sắt biết truyền thống củanhà nông trong đêm trừ tịch – đêm 30, chính là bể cá trong nhà phải chứa đầy nước, trong vại gạo phải cao hơn một thước, cùng với ngọn đèn nếnthắp trong nhà không được tắt. Bởi vì những thứ đó tượng trưng cho câunói “Hàng tháng có của dư”, “Hàng năm không ngừng có của để dành”.
Đối với tình hình lúc trước của người dân trong thành, thì cây nến là mộtvật rất xa xỉ. Nhưng may mà trước đó Mộ Phi Sắt đã lấy được chiến lợiphẩm từ bang Mãnh Hổ, cũng thật đúng lúc phân cho mỗi hộ một cây nến.
Sau khi mọi người đều trở về nhà để trải qua đêm trừ tịch, thì Mộ Phi Sắtcố gắng kéo thân thể mệt mỏi để nói riêng lời cảm ơn đến Bộc Dương thiếu tướng cùng đám binh lính. Xong xuôi hết mọi việc, Mộ Phi Sắt chỉ kịprửa mặt, cũng không kịp thay quần áo, thì nàng đã gục trên giường ngủsay sưa.
Một đêm này ở Thần Khí Chi Địa, khắp ngõ ngách trongthành đều được thắp đuốc sáng trưng. Không có tiếng pháo đinh tai nhứcóc, cũng không có pháo bông hoa lệ đầy trời. Nhưng là trong nội tâm mỗingười dân ở đây, thì đây chính là đêm thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881987/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.