Một đêm này Mộ PhiSắt cũng chưa có kịp chợp mắt, thì ánh sáng bình minh đã xuất hiện. Bópcái cổ đã cứng ngắc, nhìn bản thống kê ở trên bàn, thầm than quả nhiênlàm quan cũng không dễ gì a!
Người xưa từ trước đến nay đều dậytừ sáng sớm, ở cái thế giới này cũng không ngoại lệ. Bộc Dương Mạch từsáng sớm đã mang theo một đám binh lính đến bãi đất trống bên cạnh phủđể luyện công buổi sáng.
Do không biết chủ ý tiếp theo của Mộ Phi Sắt là gì, cho nên những người được sai đi đưa nguồn nước về gần thànhđã trở về, cùng với đám người còn lại ở trong thành, đều tập trung đôngđủ trước phủ, im lặng chờ Mộ Phi Sắt phân phó.
Mộ Phi Sắt sững sờ nghe Phú Quý nói trước cửa tụ tập rất đông dân chúng, liền nhớ tới lờinói, muốn mọi người hết thảy phải nghe theo an bài của mình ngày hômqua. Nàng không ngờ rằng dân chúng trong thành sẽ đem lời nói của mìnhlọt vào tay, nhưng mà không biết thành ý của những người này như thế nào a!
Mặc dù suy nghĩ như vậy, nhưng Mộ Phi Sắt cũng không để mọingười chờ quá lâu. Vừa đi ra đến cửa thì thấy Bộc Dương Mạch đang đivào.
Bộc Dương Thiếu tướng nhìn thấy nàng liền đen mặt, cao giọng dặn dò vài câu, liền mang theo một đám binh lính nói là đi tuần traxung quanh thành. Trước khi đi còn lưu lại năm mươi binh lính để chonàng sai khiến.
Mộ Phi Sắt cũng không biết hôm qua vị Thiếu tướng này vẫn đang êm đẹp, mà tại sao hôm nay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881979/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.