Lời Thần Hữu thiên sư vừa nói ra, làm cho mọi người trên đại điện sợ ngây người. Sắc mặt DạThương đột nhiên trở nên bí hiểm, chúng thần phía dưới hai mặt nhìnnhau, nhất thời bốn phía lạnh ngắt như tờ.
Mộ Phi Sắt có chúthoang mang, dù sao hiểu biết của nàng đối với tình hình Khang quốc cũngrất hạn hẹp, có rất nhiều địa phương không hề biết đến, Thần Khí Chi Địa nơi mà Thần Hữu thiên sư vừa nhắc đến kia, làm cho mọi người im lặng,chắc chắn cũng không phải nơi tốt lành gì.
“Phụ Hoàng, chuyện này nhi thần cho rằng không ổn. Mặc dù chúng ta cũng không bỏ đi Thần KhíChi Địa, nhưng theo lời kể lại của quan viên quản lý nơi đó thì tìnhhình cũng không được tốt lắm. Một nơi hiểm ác như vậy, người như thế nào lại nhẫn tâm để cho Mộ tiểu thư mạo hiểm đến đó a!”
Lời nói như đang thương hoa tiếc ngọc của thái tử điện hạ làm cho Mộ Phi Sắt nổi lên một tầng da gà. Thái tử điện hạ cố hết sứccùng nàng giao hảo cũng không hề để lại ấn tượng tốt với Mộ Phi Sắt.
Lúc này, Mộ Thiên Hạc cũng lên tiếng: “Bệ hạ, từ trước đến giờ Khang quốccũng chưa từng có vị nữ quan nào, lại càng không có ai được ban lãnh địa riêng. Cháu gái cựu thần bất quá cũng chỉ là tiểu nữ hài bình thường,cũng không có năng lực đi gánh vác trọng trách lớn như vậy, mong bệ hạxem xét.”
Lão hoàng đế trầm mặt xuống, sau nửa ngày, lại ung dung nói: “Trẫm lại cho rằng, lời nói của Thiên sư khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/2881951/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.