Lúc này trong lòng Ninh San lại có chút lo sợ không yên, thật không nghĩ tới Mộ Phi Sắt thật sự dám đi đến cấm địa, càng không ngờ tới nàng ta thiếu chút nữa thì không còn mệnh trở về. Mặc dù chính mình không thích nữ nhân này, nhưng nàng ta lại là muội muội mà Mộ Ngôn sư huynh hết sức yêu quý, mà chính mình lại ngưỡng mộ huynh ấy, nên tìm mọi cách để gần gũi nàng ta là điều tất yếu.
Chính là quỷ nhát gan kia thật đem mình trở thành bằng hữu đi! Trong nội tâm Ninh San thật sự có tư vị không nói nên lời, nàng quả thật có ý tứ trêu đùa Mộ Phi Sắt, làm gì có ai lại đi tin tưởng trong cấm địa tồn tại Thất Thải Chim Quyên có thể thực hiện bất kỳ điều ước nào? Nếu thật có chuyện đó, thì thế giới này chắn chắn sẽ bị đảo lộn a!
Nhưng Mộ Phi Sắt lại tin, thật sự xông vào cấm địa, nàng thật hi vọng mình có thể khôi phục được Hồn Nguyên Lực sao?
Ninh San nhìn thân hình đang dừng lại của Mộ Phi Sắt phía xa xa, nàng không nhìn thấy thiếu nữ nhát gan có gì biến hóa, nhưng dưới dư vị của nắng chiều tà, nàng tổng cảm thấy trên khuôn mặt thiếu nữ lại có chút gì đó lạnh nhạt, hoàn toàn bất đồng với khi trước. Trong ánh mắt không lớn lại lóe lên ánh hào quang lợi hại, phảng phất như có thể đem Ninh San nhìn thấu, làm cho nàng ta không nhịn được rùng mình.
Lăng Thất thu hồi tầm mắt của mình, nhanh chóng đuổi kịp cước bộ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-linh-chu/10004/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.