Ngay ngày hôm sau, Triệu Phong cho mời Dương Thanh vào Âm Dương Giới bàn luận, thời gian ước chừng một canh giờ, sau khi đạt thành hiệp nghị hắn và Tử Nguyệt dẫn theo Lương Bang Đoan lập tức trả tiền trọ ra khỏi trấn, bay về phía đông, khi đến một mảnh bình địa rộng chừng vài mẫu ở giữa một khu rừng thì dừng lại, hắn nói với Lương Bang Đoan,
-Lương đường chủ, chuyện này với tu vi của ngươi chưa đủ, hãy mau tìm một chỗ cách nơi này một chút ẩn thân đi, xong việc chúng ta trực tiếp trở về Thất Huyền Môn,
Lương Bang Đoan không biết hắn muốn làm gì nhưng cũng gật đầu,
-Chưởng môn cẩn thận, nếu cần trợ giúp một tay, người cứ lên tiếng.
Hắn gật đầu, sau khi bảo Lương Bang Đoan đi trốn, hắn nhanh chóng móc trong người ra một chiếc ngọc giản màu bạc, cái này hắn lấy bên người Triệu Lãng, rồi dứt khoát bóp nát>
Ngay khi chiếc ngọc giản vụn ra, thì ở Trấn Phượng Hoàng trong một gian mật thất, một kẻ áo vàng đang ngồi xếp bằng đột nhiên mở mắt, hắn lẩm nhẩm, có tin tức rồi, kẻ áo vàng này cũng lấy ra một cái ngọc giản nhanh chóng bóp nát, rồi hắn bước ra ngoài đi vào trong nội tộc.
Chỉ một lát sau người dân trấn Phương Hoàng thấy một cảnh vô cùng hiếm gặp, một đoàn người từ trong Triệu phủ đạp mây cưỡi pháp bảo bay đi, thanh thế vô cùng to lớn. kẻ biết hàng thì kinh hãi đến nỗi rớt tròng mắt. có việc gì mà đến mức ba vị lão tổ Ngưng Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425128/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.