Đường chủ.??
Thực lòng Lương Bang Đoan chẳng ham hố gì cái chức đường chủ này. Với cảnh giới của lão. Lại có đan kinh trong tay đi bất kỳ môn phái nào cũng sẽ được trọng vọng. Thất huyền môn là môn phái nào lãi còn chưa từng nghe nói. Lão chắc mẩm chỉ là một tiểu môn tiểu hộ nào đó ở một nơi hẻo lánh. Nhưng lão lại nghĩ, không thể nào một môn phái hẻo lánh mà lại có Ngưng Nguyên kỳ cảnh giới được. Trên đại lục này Ngưng Nguyên đâu có bao nhiêu. Nhât là lại hùng mạnh như vậy. Thôi thôi thôi. Giờ sa cơ lỡ vận người ta lại có ơn cứu mạng.nếu còn không theo có khi mạng sống cũng chẳng còn giữ được. Nghĩ thông suốt lão liền quỳ xuống hướng Tử Nguyệt vái lạy:
- Lương Ban Đoan tham kiến chưởng môn. Từ này xin trung thành cảnh cảnh.
Từ Nguyệt phất tay cất tiếng cười như chuông bạc rất có phong cách của một vị thái sơn bắc đẩu:
- miễn lễ. Lương Đường Chủ hãy đứng dạy.
Nàng nhìn dương Thanh với ánh mắt khiêu khích rõ ràng. Khiến hắn không biết nơi gì hơn cả. Hắn cũng chẳng thèm cải chính. Nàng thích làm chưởng môn thì cho nàng làm đi. Ha hả.
Hắn vội vã giả bộ cung kính:
- Khai bẩm chưởng môn. Giờ chúng ta đi đâu ạ.
Tử Nguyệt nguýt dài nhìn hắn rồi nói:
- chúng ta vào trấn.
....
Ba người nhắm chọn một hướng rồi gấp rút phi hành. Nửa canh giờ sau trong một quán trọ tồi tàn nhất ở phía đông trấn. Dương Thanh và Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425124/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.