Hắn thấy mình bị hơn mười cao thủ truy sát, ba Kết Đan Hậu Kỳ, Một Nguyên Anh Sơ Kỳ, còn lại tất cả đều là Ngưng Nguyên Trung Kỳ, rồi hắn thấy mình bị trọng thương lại phải đau đớn hủy đi Hắc Sắc Đại Hồn Phiên nương theo lực tự bảo của cây cờ này mới có thể bảo toàn tính mạng, rồi hắn lại thấy mình bị khe không gian hút vào, không biết bao nhiêu lâu sau hắn thấy mình ở một nơi vô cùng xa lạ. chính tại nơi đấy hắn đã tìm thấy Luyện Hồn Phân Thân Thuật, và vô số pháp bảo, Dương Thanh cảm nhận rất rõ bản thân đã vui sướng thế nào khi đưa ngọc giản áp lên trán, hắn điên cuồng cười lớn, tiếng cười mang theo sự thù hận vô bờ bến, một khi công pháp này đại thành sẽ là lúc đám người kia phải trả giá cho chuyện ngày hôm nay, hắn tự thề với đạo tâm của mình như vậy,
….
Lại một mảng ký ức vụt qua. Hắn thấy thương thế trong người mình đã gần hồi phục, hắn rời khỏi mảnh đất này bí mật trở về tông phái,
….
Cảnh lại đổi, hắn thấy mình đang quỳ bên sư phụ hắn, ngài đã sắp hết thị nguyên trước lúc tọa hóa ngài truyền hết sở học ngàn năm cho hắn khiến cho cảnh giới của hắn vượt lên đến Ngưng Nguyên Trung Kỳ, lại chỉ định hắn làm tông chủ của Ngũ Hành Tông, hắn đã dập đầu hứa với sư phụ nhất định sẽ đem tông phái phát dương quang đại. Ngũ Hành Tông dưới thời đại của hắn quả thật đã vô cùng lớn mạnh, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425080/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.