Chiến trường mà Cực Âm Môn và Hắc Sát Giáo lựa chọn là một thung lũng trống trải cách không xa kinh thành. Hai bên là hai ngọn núi đá cao sừng sững. Dân chúng trong kinh thành, mới sáng ra đã trợn mắt há mồm chứng kiến hai môn phái lớn nhất nhì kinh thành ầm ầm, tiến ra khỏi cửa:
- Trời thế lực nào mà cần đến hai môn phái này liên thủ.
Kẻ thông minh hơn thì bảo:
- Ta thấy họ nhìn nhau với ánh mắt hận thù. Có lẽ hai môn phái này đánh nhau cũng không chừng.
- Chả có nhẽ.
- Đồ ngu nhà ngươi không thấy sao. Mấy ngày hôm nay người của hai phái này chết không ít. Chắc chắn có xích mích.
......
Trong một ngôi mật thất Dương Thanh đang ngồi trên chủ vị nghe Mã Đức Hoa báo cao tình hình. Bên cạnh hắn Tử Nguyệt đang không yên phận ngồi đó. Trên tay xoay xoay mấy viên linh thạch. Đợi Mã Đức Hoa nói xong nàng mới lên tiếng:
- Vậy khi nào chúng đánh nhau lưỡng bại câu thương chính là lúc chúng ta nhân cơ hội đứng lên thu thập tàn cuộc.
Ặc.
Dương Thanh cùng đám Mã Đức Hoa trợn mắt nhìn về phía Tử Nguyệt. Nàng nói quá đơn giản a. Như thể Cực Âm Môn và Hắc Sát Giáo là hai môn phái tam, tứ lưu vậy. Dương Thanh dở khóc dở cười.
- Ngươi nghĩ chúng ta đều là Ngưng Nguyên lão quái hay là Hóa Anh lão quỷ. Dọn dẹp tàn cuộc. Chúng ta dọn dẹp được thật hay sao. Hắc hắc.
Mã Đức Hoa cũng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425072/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.