Tào Tuyết đang định ra tay thì đột nhiên trên bầu trời xuất hiện một tiếng kêu trầm đục. Một con ma thú truyền tin bay đến gầm thét mấy tiếng trên bầu trời. Vừa nghe thấy tiếng kêu. Sắc mặt của Tào Tuyết liền biến đổi. Lão tự hỏi không biết Cực Âm Môn đã xảy ra biến cố gì mà môn phái lại triệu tập toàn bộ các trưởng lão quay về tông môn. Lão hằn học nhìn Đoan Mộc Chiến Long:
- Hôm nay tạm tha cho các ngươi, lão phu sẽ quay lại đòi công đạo vào một ngày gần nhất.
Lão nhanh chóng dẫn người rời đi. Trong chớp mắt đám người cực âm môn đã khiêng xác Giáp Hải đi khuất dạng. Vân Nam Đại Đế Đoan Mộc Chiến Long nhìn theo bóng Tào Tuyết rồi quay ra nói với một tên trưởng lão.
- Mau báo cho Đoan Mộc Kiếm Nam rời khỏi Cực Âm Môn.
Lão ngẩng đầu lên thở dài. Dường như Hắc Sát Giáo của lão đang lao vào một trận chiến tranh vô nghĩa.
Trong tổng đàn của Cực Âm Môn đang có khoảng trên dưới một trăm người phân theo thứ tự cao thấp mà ngồi đó. Trong đại điện khổng lồ vang lên tiếng nghị luận không ngớt. Ai ai cũng vẻ mặt âm trầm nghiến răng nghiến lợi. Bên ngoài chiếc sân lát bằng đá cẩm thạch đang để hơn một trăm xác người, tất cả đều chết kỹ đến mức không thể nào chết thêm lần nữa, xa xa đám đệ tự cấp thấp đang to nhỏ luận bàn:
- Biết gì chưa, Tụ Bảo Lâu ở Huyền Vũ Trấn của chúng ta đã bị Hắc Sát Giáo giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425068/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.