Sau một hồi nghiên cứu tấm địa đồ thì Dương Thanh nhận ra rằng đây là một tấm địa đồ không hoàn chỉnh. Hay nói một cách khác đây chỉ là những gì màba đại tông môn này tìm hiểu được mà thôi. Còn phần lớn Đảo Bồng Lai này vẫn chìm trong bí mật. Tên Hải Đại Long nãy giờ vẫn theo sát Dương Thanh không rời giờ đây mới lên tiếng:
- Dương đạo hữu theo Hải mỗ thấy, nơi này tuy rằng có địa đồ nhưng vẫn nguy hiểm trùng trùng, không hề đơn giản, hai chúng ta mạo muội đi vào không khỏi có phần mạo hiểm
Dương Thanh chăm chú nhìn tấm bản đồ một lát rồi nói:
- Hải đạo hữu nói có lý. Tuy nhiên nguy hiểm càng nhiều thui hoạch càng cao. Hơn nữa nếu đi đông người chả nhẽ lại có nhiều thanh minh quả để chia nhau vậy ư
Hải Đại Long gật gù nói:
- Chính phải. Tuy nguy hiểm nhưng chỉ cần chúng ta cẩn thận sẽ không hề gì. Dương đạo hữu Hải mỗ thấy chúng ta nên bắt đầu đi thôi.
Dương Thanh gật đầu rồi cùng với Hải Đại Long biến mất trong nháy mắt ...
Một lát sau
Dưới một gốc tùng cổ thụ phải có đến hàng ngàn năm tuổi ba tên luyện khí kỳ đang đánh nhau người sống ta chết, hào quang bay thành đoàn, pháp lực phát tiết ra xung quanh xé gió rít lên véo véo. Nhân lúc ba tên này đang đánh nhau, một cô nương niên kỷ khoảng chừng đôi, nhẹ nhàng tiến đến gốc tùng, đưa tay ra hái lấy ba quả nhỏ màu bạc, trên thân một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425048/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.