Hồng Thắng Hải hài lòng gật đầu: thủ đoạn của tên này quả thật không phải tầm thường, một địch hai nhưng vẫn không rơi vào thế hạ phong, nếu bồi dưỡng cẩn thận sau này hắn chính là một đồ đệ tốt, ha hả.
- Dương Thanh thắng.
Đi xuống dưới đài, Đoan Mộc Hùng cười ha hả ôm quyền"
- Dương huynh xin chúc mừng, chúc mừng.
Dương Thanh cũng đáp lễ khiêm tốn trả lời:
- Đoan Mộc hiền đệ quá khen. Từ nay chúng ta đã là đồng môn. Không cần đa lễ.
Hai người cùng nhìn nhau cười ha hả.
Hồng Thắng Hải cao giọng nói:
- Hai mươi người các ngươi đã trải qua tỉ đấu đệ phân định nội môn và ngoại môn đệ tử. Đám đệ tử nội môn hãy đi theo ta. Còn ngoại môn, một lát nữa sẽ có người an bài cho các ngươi thỏa đáng. Nên nhớ dù các ngươi chỉ là ngoại môn đệ tử, nhưng ra ngoài cũng không ai dám xem thường đệ tử của cực âm môn ta. Hơn nữa sau này vẫn có cơ hội trở thành đệ tử nội môn. Vì thế các ngươi cũng không nên nhụt chí.
Đám người dưới đài nghe vậy đều đồng thanh đáp lời:
- Xin nghe Hồng chấp sự chỉ dạy
Xong xuôi đâu đấy. Dương Thanh và chín người chiến thắng đi theo Hồng Thắng Hải vào sơn môn của cực âm môn. Hai bên đường đều là trân cầm dị thú, thổ mộc quái thạch, limh khí vô cùng nồng đậm. Thật là nơi tiên cảnh trần gian. Quả nhiên không hổ là một trong ba đại phái của nơi này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425040/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.