Khi Dương Thanh mở mắt, thì hắn thấy mình đang nằm giữa một thung lũng nhỏ. Trước mặt là một ngọn núi cao không nhìn thấy đỉnh. Phía sau lưng là một hồ nước khá rộng. Kỳ lạ là nước hồ chỉ có một màu đỏ như máu. Hắn ngơ ngác tự hỏi:
- Đây là nơi nào.
Trong này tuy không có nhiều linh khí nhưng miễn cưỡng cũng đủ tu luyện. Hắn ngước mắt nhìn lên đỉnh núi bất chợt thấy một ngôi nhà gỗ lấp ló phía sườn bên kia. Hắn thì thào:
- Đây là nơi quỷ quái gì không biết
Dứt lời hắn bước lên Vô Cực Đao bay lên lưng chừng núi. Đáp xuống trước ngôi nhà nhỏ. Căn nhà này làm bằng một loại gỗ mà hắn chưa thấy bao giờ, dù trải qua năm tháng nhưng không hề nhiễm một hạt bụi nào. Một tiếng cạch vang lên. Hắn đã đẩy cửa tiến vào trong ngôi nhà.
Trong khi Dương Thanh còn đang khám phá cái không gian thần bí kia thì phía bên ngoài, ở cửa tàng bảo các Đặng Dung đang há mồm trợn mắt nhìn xuống mặt đất, bốn ma nữ của hắn đã hoàn toàn bị hút cạn linh lực, trở nên khô héo nằm co quắp dưới đất, nếu không tế luyện vài năm thì đừng mong hồi phục. Lão trợn mắt hồi lâu rồi mới thốt ra được mấy chữ:
- chuyện gì vậy, Ngũ Hành Ma Nữ của ta làm sao...
Không chỉ có Đặng Dung hoảng sợ mà ở phía sau hai lão quái vật cũng nhướng mày vì ngạc nhiên. Hắc Sát Ma Tôn nhìn mấy cái xác kho trước mặt rồi trầm giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2425015/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.