- Ta không hề muốn gay thù chuốc oán với đạo hữu, chẳng qua lệnh sư phụ đã ban không thể không nghe.
Dương Thanh nghe gã nói vậy thì hỏi lại:
- Vậy tiền bối còn muốn nói gì.
- Ta sẽ không giết ngươi, mà sẽ để ngươi đi. Chỉ cần sau này ngươi và gia tộc ngươi không tìm ta là được.
Dương Thanh nghe vậy thì ngẩn ra, gia tộc, gia tộc nào, người nhà hắn đã chết hết cách đây hơn 200 năm rồi còn gì. Rồi hắn chợt hiểu ra, gã lương doanh này nhầm tưởng hắn là người của gia tộc tu tiên nào đó, nên không dám ra tay, điều này mang cho hắn không ít lợi ích. Lương Doanh thấy hắn vẫn còn đứng ngây ra đó thì hỏi lại:
- Ngươi thấy thế nào.
Còn thế nào nữa, giao dịch tốt như thế này đương nhiên là hắn phải nhận lợi rồi, hắn trả lời gã:
- Được, chúng ta cứ quyết định như vậy.
- Được lắm.
Lương Doanh phất tay rồi ngự khí phi hành biến mất, còn lại hắn, hắn cũng nhanh chóng nhắm một hướng ngược lại với Lương Doanh rồi bay đi, nói thật hắn không tin gã lắm, biết đâu gã có quỷ kế gì, hắn bay một mạch đến sau một dãy núi lớn rồi kiếm một cái hang nhỏ chui vào đó, sau khi đã bố trí ngoài cửa hang một cái tiểu trận. Hắn quyết định sẽ ở tạm trong cái hang này tu luyện đợi đến mùa xuân sang năm sẽ quay lại Hà gia thôn. Ba tháng này hắn sẽ giả chết ở nơi này cho đến khi mọi việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2424937/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.