Năm thứ 12 trên đảo, hắn đã đạt đến luyện khí kỳ tầng mười đỉnh phong như trước và có phần còn mạnh hơn. Giờ đây các pháp thuật sơ cấp, hắn đã luyện đến chỗ lô hỏa thuần thanh, tùy tâm sở dục. Trong mười hai năm này mỗi một nhành cây, ngọn cỏ, ngóc ngách trên âm hồn đảo này, hắn nắm rõ như lòng bàn tay. Vậy mà dù hắn có cố gắng tìm kỹ thế nào cũng không sao thấy một dấu vết gì cho thấy có người đã từng đến đây trước hắn, đôi lúc hắn có một suy nghĩ khá buồn cười rằng. Tất cả những ai lọt vào đây đều đã bị biến thành yêu thú hết cũng nên. Hay có lẽ đã bị yêu thú ăn thịt hết. Nhưng rồi hắn lại gạt đi. Không có lý nào hắn phát hiện ra bọn yêu thú trên đảo này sợ ngọn núi này, còn những người lên trước hắn lại không phát hiện ra cả. Chỉ có một cách giải thích hợp lý đó là đã có một chuyện gì đó xảy ra trên này mà hắn không được biết.
Giờ đây, hắn đang ngồi trong một hốc đá nhỏ tĩnh tâm tu luyện, hắn đã lãng phí nhiều năm rồi thọ mệnh của hắn chỉ còn sáu bảy mươi năm không thể lãng phí thêm được nữa, hắn đã quyết định ba ngày sau sẽ liều mạng tiến cấp trúc cơ, hắn vận pháp quyết một dòng linh khí màu lam từ đan điền tuần hoàn đi khắp châu thân hắn thấm cả vào da, giờ đây hắn có thể không cần nhìn bằng mắt mà có thể dùng cả da thịt để nhìn, hắn yên lặng cảm nhận thiên địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2424904/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.