Dưới ánh sáng xanh của viên yêu đan. Dương Thanh không hề chậm trễ, từ miệng hắn phát ra một tiếng huýt gió, như có như không. Mũi âm phủ ma châm lập tức biến mất vô hình vô ảnh, một giây sau khi Hoàng Minh Đạo nhận ra được nguy hiểm thì đã quá muộn. Mũi châm đã soi ngực hắn thủng thành một cái lỗ to bằng ngón tay út, Hoàng Minh Đạo miệng há to kinh ngạc, hắn cúi đầu nhìn xuống cái lỗ trước ngực, rồi lại nhìn Dương Thanh. Trước khi ngã xuống, hắn chỉ lẩm bẩm được ba chữ: " Sao có thể ".
Dương Thanh lạnh lùng nhìn cái xác trước mắt, ký ức của trận ác chiến này, đang lần lượt chạy qua đầu hắn, hôm nay nếu không có viên yêu đan kia, người đang nằm dưới đất kia rất có thể chính là Dương Thanh hắn, hắn đưa tay lau mồ hồi trên trán. Trải qua trận đấu hôm nay hắn nhânn ra rằng dù mình có được bộ pháp bảo âm ma châm mạnh mẽ này, nhưng trình độ tu luyện vẫn vô cùng yếu kém. Sau nay trên con đường tu luyện tất phải cẩn thận vạn lần. Hắn cúi xuống lục soát trên người cái xác, ngoài chiếc Hắc Luân và chiếc lọ phun ra sương kia, trên người tên Hoàng Minh Đạo này còn có một chiếc túi trong đó có khoảng gần 200 linh thạch cấp thấp và mấy thứ linh tinh, sau khi Dương Thanh kiểm tra qua thì đó toàn là thảo dược sơ cấp. Hắn thu tất cả vào túi trữ vật để sau này có dịp sẽ nghiên cứu dần dần. Còn cái xác hắn búng ngón tay một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2424891/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.