Sáng ngày hôm sau. Trời con chưa sáng hẳn. Dương Thanh đã thức dậy, chuẩn bị một chút. Trong lúc chuẩn bị bất chợt hắn thấy cái ống làm bằng gỗ mà trước kia đựng sinh tử quyết, hắn nhớ ra trong ống còn có một cái lọ nhỏ và một chiếc nhẫn màu bạc, hắn lôi chúng ra ngắm nghía một chút rồi nhét tất cả vào túi trữ vật, đợi sau lần này rồi sẽ nghiên cứu. Chuẩn bị xong xuôi. Hắn bay thẳng đến Triêu Dương Phong.
Sau khi hắn tới được một khắc thì mọi người đều đã tụ tập đông đủ, hắn nhẩm đếm ít nhất số đệ tử có mắt ở đây cũng phải hơn 100 người. Hắn thầm nghĩ với số lượng người thế này. Có phải là quá đông rồi không dù sao cũng chỉ là đi lấy bảo vật thôi mà.
Thấy mọi người đến đã đông đủ, Bùi Việt lập tức hô lớn.
- Tất cả mau lên đường, lão tổ đã đến trước lược trận rồi đó.
Lập tức tiếng pháp thuật. Tiếng tế xuất pháp khí vang lên. Kẻ có thì cưỡi pháp khi phi hành. Kẻ không có thì hoặc đi nhờ đồng bọn, hoặc tự phi hành như hắn. Trên bầu trời bỗng chốc đen đặc toàn là tu tiên giả. Hào quang do pháp khi phóng ra sáng lóa cả một góc trời. Bay chừng nữa canh giờ, phía trước mặt hắn bộng xuất hiện một khu rừng rộng lớn vô cùng, với những thân cây không lồ hàng chục người ôm mới xuể. Nhìn quy mô của Hắc Lâm, cuối cùng Dương Thanh cũng hiểu vì sao Phong Hỏa Môn huy động nhiều người như vậy. Tìm Hỗn Nguyên Tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-thanh-ky/2424854/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.