Chương trước
Chương sau
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Đây là... Chuyện gì xảy ra thế?
- Xảy ra chuyện gì?
- Tại sao điện chủ lại đột nhiên tức giận?
- Dị tượng vừa rồi là gì thế?
Lúc này, đám người Lăng Phỉ Phỉ mới kịp phản ứng, từng người thi triển ra các bản lĩnh khác nhau, bay đến bên người Tôn Ngộ Không, nghi ngờ không thôi.
Mặc dù lúc nãy, bọn họ cũng trông thấy cảnh vũ trụ nổ tung. Nhưng thị lực của họ không thể nhìn rõ hình ảnh cách mấy chục nghìn năm ánh sáng, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
- Sự phụ tàn sát toàn bộ sinh linh của tinh hệ Luân Hồi,, đây là diệt tộc, nên bị chủng tộc nguyền rủa.
Tôn Ngộ Không lạnh lùng nói, vẻ chấn động trong mắt gã đã biến mất, thân hình lóe lên, xuất hiện bên người Đường Tăng.
- Tàn sát sinh linh của toàn bộ tinh hệ.
Sắc mặt của tất cả mọi người thay đổi, vô cùng hoảng sợ.
- Lúc nãy, hình như tôi nghe thấy tên người nước ngoài kia nói gì đó. Sau đó, điện chủ nổi giận, chắc là tên người nước ngoài đó đã làm gì khiến điện chủ nổi giận.
Trương Điềm Điềm nghĩ một lát, rồi nói.
Những người khác cũng kịp phản ứng.
Chẳng qua, bọn họ vẫn kinh hoàng, dù sao đây là sinh linh của một tinh hệ.
Hình như tinh hệ Luân Hồi còn lớn hơn cả hệ Ngân Hà. Nó có đường kính hơn một trăm nghìn năm ánh sáng.
Phạm vi lớn như vậy, dù chỉ một phần nghìn hoặc một phần vạn hành tinh có người ở lại, thì con số đó cũng rất kinh khủng, số lượng sinh linh sinh sống trên những hành tinh này là một con số trên trời.
Chẳng qua điều mà tất cả mọi người nghĩ nhiều nhất, lại là một chưởng của Đường Tăng. Bàn tay kia bao trùm toàn bộ tinh hệ Luân Hồi, bàn tay rộng mấy trăm nghìn năm ánh sáng, trời ơi...
Bọn họ không thể tượng tưởng được, rốt cuộc cảnh giới gì mới có thể biến ra bàn tay lớn đến như thế.
Mấy người Lăng Phỉ Phỉ đã là cường giả cấp Huyền Tiên. Dù ở Thiên Đình cũng là trung tầng. Nhưng Huyền Tiên dùng phép thuật, thì cũng chỉ cao lên được vài cây số, mà chưa chắc càng lớn thì càng mạnh.
Nhưng bàn tay của Đường Tăng lại bao trùm mấy trăm nghìn năm ánh sáng, chênh lệch giữa nó và vài cây số là không thể tính toán.
Tất cả mọi người không còn lòng dạ tiếp tục thu thập tài nguyên, vội vàng bay về vị trí Đường Tăng.
Chẳng qua lúc nãy, Đường Tăng đã bước đến trung tâm của tinh hệ Luân Hồi, cách nơi này chừng ba bốn vạn năm ánh sáng. Nếu bọn họ chậm rãi bay đến, thì phải mất một trăm nghìn năm mới bay đến nơi.
Không thử không biết, thử một lần thì giật mình, mọi người đều đã hiểu, chênh lệch giữa họ và Đường Tăng là lớn đến thế nào.
Nếu không có Đường Tăng lãnh đạo, không có chiến thuyền kia, đừng nói bọn họ du hành vũ trụ, dù chỉ ngao du trong một tinh hệ, đều phải tốn rất nhiều thời gian.
...
- Sư phụ, Bát Giới thế nào rồi?
Tôn Ngộ Không bay rất lâu, rốt cuộc bay đến trung tâm tinh hệ, hố đen ở nơi này đã biến mất.
Dù Tôn Ngộ Không là Đạo Tổ trung kỳ, cộng thêm Cân Đẩu Vân. Tốc độ tối đa cũng không thể so với Đường Tăng.
Trước kia, bản nguyên của Trư Bát Giới bị vũ trụ hấp thu, trở nên trong suốt. Mặc dù bây giờ, gã đã không còn trong suốt, những vẫn chưa thể tỉnh lại.
- Không sao! Chẳng qua nó cần ngủ say một khoảng thời gian.
Đường Tăng trả lời.
- Không sao tốt rồi.
Tôn Ngộ Không thở dài một hơi. Hắn biết không có chuyện gì mà sư phụ không làm được, dù Trư Bát Giới có chết đi thì sư phụ vẫn có thể cứu sống đệ ấy.
- Sự phụ! Khi nào thì đệ ấy tỉnh lại?
Bỗng nhiên, Tôn Ngộ Không hỏi.
- Có lẽ khoảng một hai năm nữa.
Đường Tăng đáp.
Ồ! Chỉ có một hai năm, việc nhỏ, việc nhỏ.
Tôn Ngộ Không cười lớn, không lo lắng nữa. Con lợn này có ngủ hai trăm năm hắn cũng không ngạc nhiên.
Rốt cuộc, trên mặt Đường Tăng cũng xuất hiện nụ cười, may mà hắn phản ứng nhanh, nếu không Bát Giới sẽ gặp nguy hiểm.
- Chẳng qua bản nguyên của Bát Giới đã bị vũ trụ rút ra. Thực lực của nó sẽ giảm xuống một ít. Điều này cũng không sao, chờ nó tỉnh lại, con mang theo nó đi vơ vét tài nguyên, dùng tiên đan của Tạo Hóa Thần Điện tăng thực lực, tranh thủ sớm ngày tấn cấp Thánh Cảnh, như thế mới có thể giúp đỡ sư phụ.
Đường Tăng nói.
- Tạo Hóa Thần Điện có tiên đan mà con dùng có hiệu quả.
Ngay lập tức, mắt Tôn Ngộ Không sáng lên.
- Gần như thế.
Đường Tăng khẽ gật đầu:
- Ngộ Không, con chăm sóc cho Bát Giới, sư phụ đi ra ngoài một lát sẽ trở lại.
Đường Tăng nhìn tinh hệ khổng lồ, nghĩ một lát rồi thuấn di, xuất hiện trên một hành tinh. Sau đó, hắn vung tay lên, một phân điện của Tạo Hóa Thần Điện xuất hiện, đồng thời thả ra một ý chí phân thân.
Sau một khắc, Hắn lại thuấn di đến một hành tinh cách đó mấy năm ánh sáng, lại tiếp tục xây phân điện và lưu lại ý chí phân thân.
Tinh hệ Luân Hồn là nơi ở của Thượng Thương di dân, nên chắc chắn có không ít tài nguyên, nên hắn không thể lãng phí.
Sau đó, Đường Tăng xuất hiện trên các hành tinh thích hợp sinh sống trong tinh hệ Luân Hồi, lưu lại phân điện của Tạo Hóa Thần Điện.
Lần này, Đường Tăng đã tiêu diệt hàng triệu tỷ sinh linh. Nhưng hắn không áy náy hay bất an. Kẻ bị hắn tiêu diệt là Thượng Thương di dân, là kẻ thù của hắn, giết kẻ thù thì tại sao phải bất an.
Hơn nữa, nếu hắn không phá hủy tinh hệ Luân Hồi, thì Trư Bát Giới sẽ gặp nguy hiểm, đây cũng là hành động bất đắc dĩ. Nếu có thể, hắn cũng không muốn tàn sát nhiều sinh linh như vậy.
Đường Tăng bố trí xong phân điện, bèn đưa đám người Lăng Phỉ Phỉ đến hành tinh có phân điện, để bọn họ thoải mái vơ vét tài nguyên. Đồng thời bọn họ có thể thoải mái sử dụng truyền thống trận đến những hành tinh khác thu thập tài nguyên.
Người của Liên Bang Trái Đất thì dùng truyền tống trận trở lại Trái Đất, mang rất nhiều người tới tinh hệ Luân Hồi, dự định cắm rễ ở đây. Đồng thời họ cũng trắng trợn vơ vét tài nguyên. Nơi này quá giàu có, là nơi thần tiên ở thì một lá cây hay ngọn cỏ cũng có giá trị không nhỏ.
Trên thực tế, Đường Tăng cũng hoài nghi những Thượng Thương di dân này mạnh hơn mức bình thường. Những Thượng Thương di dân còn xót lại này lại có mấy chục nghìn Tiên Đế, đây là điều không thể tượng tưởng, chằng lẽ Thượng Thương di dân trời sinh đã mạnh như vậy.
Điều này cũng có khả năng, bọn chúng dám xưng là trời xanh, thì chắc chắn không tầm thường.
Đường Tăng cũng âm thầm quyết định. Nếu có cơ hội, hắn nhất định phải đến Thượng Thương thăm quan, xem hoàn cảnh nơi đó ra sao.
Nhoáng cái đã qua hai năm, cuối cùng Trư Bát Giới đã tỉnh lại. Sau đó, gã bị Tôn Ngộ Không mang đi vơ vét tài nguyên, cầm đến Tạo Hóa Thần Điện bán lấy tiền mua tiên đan.
Bởi vì bây giờ, Tạo Hóa Thần Điện đã thăng cấp, nên có thể mua được tiên đan có tác dụng với Đạo Tổ
Chỉ cần có đầy đủ tài nguyên, thậm chí có thể khiến Đạo Tổ tấn cấp. Đương nhiên giá trị của tiên đan có thể khiến Đạo Tổ tấn cấp vô cùng đắt đỏ. Chúng lấy lam tinh tệ làm đơn vị.
Giá một viên Thối Thể đan là mười lam tinh tệ, một viên Thối Hồn đan là một trăm lam tinh tệ. Chúng nó có tác dụng như đan dược phàm cấp, tên và số không đổi, nhưng màu tinh tệ lại thay đổi.
Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới cũng gia nhập vào hàng ngũ vơ vét tài nguyên. Hai người họ quá điên cuồng, rất nhiều hằng tinh đã bị họ ném vào Tạo Hóa Hồng Lô. Mọi người rất đỏ mắt nhưng không làm gì được.
Hằng tinh quá lớn, có thể nói cả viên hằng tinh đều là tài nguyên. Chúng nó ẩn chứa năng lượng quá lớn. Năng lượng ít nhất của một viên hằng tinh cũng bằng toàn bộ năng lượng của Tiên Đế. Ngoài câu thông năng lượng trong cơ thể và năng lượng đất trời, thì nó còn có thể tinh luyện ra rất nhiều nguyên khí bản nguyên.
Thế nhưng, dù đám người Lăng Phỉ Phỉ liên thủ đều không thể vận chuyển hằng tinh, chỉ có thể giương mắt nhìn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.