Chương trước
Chương sau
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Trái Đất, biên giới tây bắc Trung Quốc, mỏ cát.
Đùng... đùng...
Từng chiếc xe chở cát đi tới đi lui, xe đào mỏ gắn động cơ phát ra tiếng ồn chói tai.
Mà lúc này, một người trung niên đội mũ an toàn nhanh chóng chạy ra khỏi một cái hầm, vừa chạy vừa hô lớn:
- Quản đốc, có chuyện...
- Chuyện gì?
Quản đốc cũng đội mũ an toàn khẩn trương chạy tới hỏi:
- Không xảy ra chuyện gì chứ?
Mỏ đất thường xuyên xảy ra chuyện sạt lở, vạn nhất người chết thì không hay chút nào.
- Đào... Đào được đồ...
Người trung niên đứng thở hồng hộc.
Không lâu sau, một pho tượng hình người được mang ra khỏi đường hầm, rất nhiều công nhân vây xem "pho tượng".
Sở dĩ gọi là pho tượng, bởi vì vật này cứng rắn khác thường, hơn nữa còn vô cùng nặng.
- Cái này, là thi thể chứ?
Quản đốc kinh ngạc nhìn "pho tượng" trên đất. Thật sự là "pho tượng" quá sinh động, rõ ràng tới từng ngũ quan và tứ chi, còn có một mái tóc dài tới eo.
Chỉ có một điểm duy nhất khác thi thể chính là, làn da của "pho tượng" này có màu xám trắng, giống như là tượng vôi.
- Nào có thi thể loài người nào nặng như vậy? Quản đốc, ngài không biết chứ, pho tượng này chắc phải tới ngàn cân, hơn nữa cứng rắn khác thường, máy đào mỏ cũng bị thủng một lỗ, nhưng pho tượng lại hoàn hảo không chút sứt mẻ.
Người trung niên báo tin lúc trước khen ngợi nói.
- Đúng vậy, pho tượng này quá cứng, lưỡi khoan của máy đào mỏ cũng hỏng rồi, mà pho tượng lại không rơi một khối.
- Nhưng tóc này là sao? Chẳng lẽ là pho tượng thời cổ đại nên có tóc dài?
Quản đốc ngẩn người.
Chủ yếu nhất là, hình dáng thân thể pho tượng kia rất sống động, đường cong bắp thịt vô cùng rõ ràng, nhìn sao cũng giống như thi thể của một người đàn ông.
Nhưng gọi nó là thi thể lại có chút không hợp lý, bởi vì thực sự rất nặng, còn cực kỳ cứng rắn, ngón tay cũng không cách nào làm nó biến hình, giống như đã được cố định chết vậy rồi.
- Quản đốc, xử lý sao giờ?
Người trung niên báo tin lúc đầu hỏi.
Quản đốc hơi trầm tư, hỏi:
- Có bao nhiêu người biết chuyện này?
Pho tượng này rõ ràng là một bảo vật, hơn nữa rất có thể là đồ cổ, nguyên liệu chế tạo pho tượng khẳng định bất phàm, giá trị vô lượng.
Người báo tin đang muốn trả lời, phía xa xa đột nhiên truyền tới tiếng ồn ào.
Ngay sau đó mấy nam nữ vác máy quay phim như không muốn sống chen lấn vào đây.
- Trần quản đốc, nghe nói mọi người đào được cổ mộ dưới lòng đất?
- Trần quản đốc, nghe nói mọi người đào được cổ thi ngàn năm?
- Trần quản đốc, xin hỏi ngài định xử lý cổ thi ngàn năm đó như thế nào? Muốn bán đi hay hiến tặng cho viện bảo tàng?
Một đám ký giả vác micro dài nhao nhao hỏi.
"Đáng chết, ký giả mỏ đất sao lại biết?" Sắc mặt quản đốc trở nên khó coi.
"Có gian tế." Người trung niên báo tin cũng trầm mặt xuống, bây giờ muốn bán pho tượng đi đã không còn kịp.
Ngày thứ hai, một tin tức chiếm tiêu đề trang nhất như sau: Mỏ đất đào được pho tượng nghi ngờ là cổ thi ngàn năm.
Nội dung tin tức có rất nhiều hình, trong hình là một nam thi da xám trắng, hạ thân bị làm censored, còn ngũ quan vẫn rất sinh động.
Ngay cả lông mi và tóc cũng có, vô cùng chân thực, chỉ là bất kể bộ phận nào dù là lông mi hay tóc, hoặc lông trên thân đều mang một màu xám tráng.
Thứ duy nhất khác với thi thể là nó quá nặng, hơn nữa quá cứng rắn, ngay cả lưỡi khoan của máy đào mỏ cũng bị gãy mũi, nhưng thi thể lại hoàn hảo không tổn hao gì.
Có người nói đây chỉ là một điểm đặc biệt của pho tượng mà thôi, kỹ thuật điêu khắc của người cổ đại quá thần kỳ, nhưng lại không cách nào giải thích sự tồn tại của mắt lông mi và tóc, bởi vì chúng quá chân thật.
Cái tin tức này quả thực khiến cho giới khảo cổ chấn động một phen, tục truyền đa số chuyên gia khảo cổ cũng khó hiểu được phương pháp tạo ra cỗ cổ thi này, rất nhiều điểm không thể giải thích hợp lý.
Cuối cùng, pho tượng bị nghi là cổ thi này, được xác định là cổ thi ngàn năm, hoàn toàn không phải là một pho tượng, rất có thể là do chôn dưới đất quá lâu, nên xảy ra phản ứng hóa học với khoáng chất tạo ra dị biến.
Nửa tháng sau, cỗ cổ thi này được đưa vào viện nghiên cứu quốc gia, nhưng quỷ dị là, bất kỳ máy móc nào cũng không thể chụp X-quang cỗ cổ thi này.
Có người đề nghị giải phẫu nghiên cứu, nhưng lại khiếp sợ phát hiện, cho dù là loại đao giải phẫu nào, cũng không thể tạo ra một vết xước nhỏ, thậm chí đã dùng tới đao kim cương sắc bén nhất, cũng không thể cắt được.
Điểm quỷ dị nhất chính là lông, tóc của cỗ cổ thi này nhìn thì xám trắng khô xơ, giống như lúc nào cũng có thể rụng ra, nhưng hoàn toàn không thể cắt đứt dù chỉ là một cọng lông. Bền chắc tới khác thường.
...
Tia sáng chói mắt tràn ngập toàn bộ thế giới hỗn độn, Đường Tăng chỉ cảm thấy ý chí của mình bị cháy hết, tinh khí thần cũng bị đám người Nữ Oa và Tam Thanh đốt lên để kích hoạt Thiên bia, xóa sổ Thương Viễn.
Thời điểm cuối cùng trước khi mất đi ý thức, Đường Tăng chỉ cảm thấy cả thế giới đều là ánh sáng trắng, sau đó trong lúc mơ hồ hình như nghe được âm thanh nhắc nhở liên tiếp của hệ thống.
Cuối cùng, hắn cảm giác bản thân hóa thành vô số hạt, tán lạc trong khắp vũ trụ, tận mắt nhìn thấy tinh không vũ trụ tạo thành, thấy được phần lớn những sinh linh may mắn còn sống sót trôi dạt trong tinh hà vô tận.
Mặc dù tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng kia, nhưng suy nghĩ của hắn giống như đã ngừng vận chuyển, không thể suy tính, thậm chí quên mất mình là ai.
Chỉ là hắn mơ hồ biết được, những hạt kia chính là tro bụi sau khi ý chí của hắn thiêu đốt hóa thành, những hình ảnh mà hắn "nhìn" thấy được, cũng không phải là dùng mắt nhìn như bình thường.
Trong bóng tối vô tận, Đường Tăng cũng không biết trải qua bao lâu, bỗng nhiên cảm giác được một tia năng lượng mát rượi mà mỏng manh tràn vào trong cơ thể. Hắn vốn sắp mất sạch sinh cơ, lập tức giống như mầm xuân hồi phục.
...
Trong phòng thí nghiệm, rất nhiều nghiên cứu viên mặc áo blue trắng đi qua đi lại.
- Bác sĩ Trương, ngài nghĩ cái biện pháp này có tác dụng sao? Đây rõ ràng là cổ thi ngàn năm đã biến dị, ngâm vào dịch dinh dưỡng có khi nào là hư hại thể chất của cổ thi hay không?
Một người đàn ông trung niên lo lắng nhìn khoang dinh dưỡng trước mắt.
Trong khoang dinh dưỡng đo chứa đầy dịch dinh dưỡng màu xanh, một cỗ nam thi ngâm ở trong đó.
Bác sĩ Trương là một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, nghe vậy giải thích:
- Trải qua khoảng thời gian nghiên cứu này, tôi cảm thấy, da của cổ thi có màu xám trắng, chắc hẳn là do năng lượng bị mất đi một cách nghiêm trọng.
- Nhưng, cách này thật sự có tác dụng sao? Không phải chúng ta nên bảo vệ tốt cổ thi sao? Vạn nhất bị hư hại thì sao?
Người đàn ông trung niên vẫn lo lắng.
Bác sĩ Trương đang muốn trả lời, bỗng nhiên một nghiên cứu viên đứng cạnh khoang dinh dưỡng hét lớn lên:
- Có biến hóa rồi, nhanh tới xem...
Tất cả mọi người vội vàng vây tới, quả nhiên kinh ngạc phát hiện, cổ thi vốn có làn da xám trắng đang lấy một loại tốc độ vô cùng chậm rãi khôi phục lại thành màu da bình thường.
- Quả nhiên, quả nhiên là như vậy...
Bác sĩ Trương giống như phát hiện một cơ mật lớn, kích động tới tột đỉnh.
- Bác sĩ Trương, có phải ngài phát hiện ra chuyện gì không?
Người trung niên cũng chính là viện trưởng của viện nghiên cứu này, kinh nghi hỏi.
Bác sĩ Trương kích động nói:
- Lúc trước tôi đã hoài nghi, cỗ cổ thi này rất có thể chưa hoàn toàn chết hẳn, mặc dù trên thân nó không có một chút dấu hiệu sinh cơ nào, nhưng lại cho người ta một loại cảm giác bị áp bách tới kỳ quái, giống như... Đúng, giống như loại cảm giác khi gặp mặt lãnh đạo.
Nói tới chỗ này, bác sĩ Trương hỏi ngược lại:
- Viện trưởng, ngài suy nghĩ một chút, một cỗ thi thể làm sao tạo ra cảm giác bị áp bách chứ? Cho nên tôi đã hoài nghi, cổ thi này rất có thể còn sinh cơ, nhưng da nó là màu xám trắng, nhìn giống như hóa đá, nếu chúng ta cung cấp năng lượng cho nó, có khi nào lại khôi phục bình thường hay không?
- Chuyện này... Quá không bình thường rồi?
Viện trưởng không thể tin nổi nói.
Căn cứ nghiên cứu, cỗ cổ thi này bị chôn dưới đất ít nhất là hai ngàn năm, với lượng thời gian đó, làm sao có thể còn sinh cơ?
- Trọng điểm, viện trưởng người phải bắt được trọng điểm. Vấn đề không phải là không bình thường hay không, mà chuyện chúng ta cần làm bây giờ, chính là cung cấp năng lượng dinh dưỡng cho nó, nhìn xem nó có thể khôi phục màu da bình thường hay không.
Bác sĩ Trương nói.
- Chẳng lẽ ngài còn muốn xem nó có thể sống lại hay không?
Trần viện trưởng vẻ mặt đầy khinh bỉ:
- Chỉ là, nếu có thể khôi phục màu da như bình thường cũng coi như là chuyện tốt. Nhưng vạn nhất sau khi mất đi làn da bị hóa đá, rồi hỏng mất thì sao?
- Chuyện này...
- Nói cách khác, ngài cũng không thể bảo đảm sao? Thật là làm liều!
Trần viện trưởng có chút tức giận.
- Viện trưởng đừng nóng, ta sẽ cẩn thận, cỗ cổ thi này có giá trị nghiên cứu vô cùng to lớn, quá trình bảo tồn nó làm quá mức hoàn hảo, hơn nữa còn nghi ngờ có sinh cơ. Nếu có thể nghiên cứu ra bí mật giữ gìn thi thể của cổ đại, tuyệt đối là...
- Nếu thực sự nghiên cứu ra được, nghĩa địa và mộ phần sẽ gặp nạn.
Một giọng nói bỗng nhiên cắt ngang lời bác sĩ Trương.
Trần viện trưởng và bác sĩ Trương quay đầu nhìn, thì thấy một cô gái chừng ba mươi tuổi, lạnh như băng, ôm một tập văn kiện đứng ngoài phòng nghiên cứu, nói với bác sĩ Trương:
- Chị, buổi họp báo sắp bắt đầu.
- Biết rồi.
Bác sĩ Trương đáp lại.
- Hả?
Cô gái đẹp lạnh lùng bỗng nhiên nhìn cổ thi trong khoang dinh dưỡng, kinh dị hô một tiếng.
- Sao vậy?
Bác sĩ Trương thắc mắc hỏi.
Trần viện trưởng cũng nhìn về phía cô gái đẹp lạnh lùng.
- Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm giác, dung mạo của cổ thi này thật sự có chút quen thuộc, luôn cảm giác đã gặp qua ở nơi nào.
Cô gái lạnh mắt nói.
- Em nói thật sao?
Bác sĩ Trương mừng rỡ, vội vàng xông tới nắm lấy cánh tay cô gái:
- Đã gặp qua ở nơi nào? Em suy nghĩ kỹ một chút...
- Chị, có cần khoa trương như vậy không?
Cô gái đẹp bất mãn nói.
- Không phải là do chị sốt ruột sao? Cổ thi này ít nhất là cổ nhân hai ngàn năm trước, nếu có thể tìm được cổ tịch liên quan tới nó, rất có thể tìm hiểu nguồn gốc và thân phận của cổ thi.
Bác sĩ Trương nói.
- Được rồi, phục chị rồi, để em suy nghĩ một chút...
Cô gái đẹp lạnh lùng cau mày suy nghĩ một chút, một bóng người đã biến mất rất lâu đột nhiên hiện lên trong đầu nàng, nàng đột nhiên trợn to hai mắt, rồi nhìn về phía cổ thi nằm trong khoang dinh dưỡng, chỉ cảm thấy bóng người trong khoang dinh dưỡng và người trong trí nhớ, thật là giống nhau như đúc.
- Sao vậy? Có phải em nhớ ra cái gì rồi không?
Bác sĩ Trương vội vàng hỏi.
- Này, cái đó... Thật ra thì không phải là cổ tịch gì cả, chỉ là lúc trước em có một người bạn học chung đại học, khoan nói những chuyện khác, dung mạo thật sự vô cùng giống.
Cô gái đẹp lạnh lùng nói.
- Người bạn học chung đại học của em tên là gì? Dung mạo tương tự mặc dù có thể là trùng hợp, nhưng cũng có thể là di truyền hoặc là gien lặn biểu hiện ra. Nói không chừng người bạn thời đại học của em lại biết chút ít gì đó.
Bác sĩ Trương hỏi vội.
- Hắn gọi là Đường Tằng, nhưng sau khi tốt nghiệp đại học thì chưa từng gặp lại hắn, em chỉ biết nhà hắn ở thành phố Kinh Nam.
Khi cô gái đẹp nhắc tới hai chữ "Đường Tằng", mí mắt của cổ thi trong khoang dinh dưỡng bỗng nhiên giật giật, một tia dao động không thể tra ra dâng lên.
Bùm...
Khoang dinh dưỡng đột nhiên nổ tung, dịch dinh dưỡng bên trong bắn tung tóe khắp nơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.