Chương trước
Chương sau
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Tam Giới sắp hủy diệt rồi, đã không còn cách nào xoay chuyển được nữa.
Đường Tăng không biết mấy người Nữ Oa đúng hay sai, cũng không thể phán xét được.
Vì bản Kinh Thư này mà phải trả một cái giá lớn như vậy, thật sự đáng giá sao?
Nhưng cho dù giao Kinh Thư ra thì những người trên trời cao kia sẽ dừng tay sao?
Đường Tăng không biết, nhưng hắn biết cái tên Thương Viễn kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, bởi vì hắn là người đi thỉnh kinh, hiện giờ sách kinh còn chưa hoàn thiện.
Tùy ý lựa chọn một phương hướng, Đường Tăng nhanh chóng rời khỏi đây, hắn chỉ có thể đánh chết một vài kẻ địch để tăng thực lực lên mà thôi.
Nếu không, với tình hình hiện giờ, hơn nữa còn với thân phận là người thỉnh kinh, phải bảo vệ tính mạng là điều không dễ dàng.
...
Một khu vực ở trung tâm đại lục Nhân Gian giới của một trong Tam Giới bị phá nát đột nhiên xuất hiện tia sáng chói mắt, những ánh hào quang này đan vào với nhau, cuối cùng hợp thành hình một cây cung.
Một tráng hán không tạo nên bất cứ tiếng động nào xuất hiện, cây cung trên mặt đất đột nhiên bay lên, trong nháy mắt trở thành một thực thể, được tráng hán kia nắm lấy.
Ngay sau đó, tráng hán bước một chân ra, giơ đại cung lên, một tay kéo dây cung, cả người ngửa ra sau một góc bốn mươi lăm độ.
Ầm ầm...
Hỗn Độn quay cuồng rít gào, mãnh liệt kéo đến, nhưng trong nháy mắt khi sắp tới gần tráng hán kia thì lại tự động phân ra, không ảnh hưởng chút nào tới hắn.
Vù...
Khi tráng hán kéo dây cung kia ra, một Thần Tiễn vàng óng bất ngờ xuất hiện, uy năng kinh khủng bộc phát sau đó lại dần thu lại, Thần Tiễn trực tiếp hóa thành thực thể một mũi tên nhọn.
Tráng hán rốt cục kéo căng được cây cung thành hình trăng rằm, uy năng cũng tích tụ đến mức mạnh nhất, một cỗ "Thế" không cách nào hình dung được bay lên, Hỗn Độn xung quanh quay cuồng rít gào trực tiếp tạo thành một khu vực cực đại, sau đó hắn buông tay một cái...
Vút...
Thần Tiễn trong nháy mắt hóa thành ánh sáng xuyên qua Hỗn Độn, tốc độ nhanh đến mức không cách nào tưởng tượng được.
Vút...
Tia sáng vàng óng bay qua nghiền nát Tam Giới, một điều chưa từng có từ trước đến nay đang bay về phía Hỗn Độn vô tận, hơn nữa trong quá trình này vẫn luôn tụ lực, thời gian trôi qua, tốc độ không những không giảm, mà ngược lại càng nhanh hơn.
Những nơi Thần Tiễn đi qua, Hỗn Độn phía trước tự động tách thành lối đi.
...
Đám người Đường Tăng và Tôn Ngộ Không rời đi không lâu, đột nhiên cảm thấy dựng tóc gáy. Không đợi hắn kịp phản ứng đã cảm thấy thời không cứng lại, mơ hồ còn nhìn thấy một đạo tia sáng bay lướt qua người mình.
Tia sáng này quá nhanh, dù là thị lực của Đường Tăng cũng chỉ có thể nhìn thấy tàn ảnh của nó.
Vút...
Cho đến lúc này, âm thanh mới lọt vào trong tai.
Đường Tăng nhìn theo dấu vết của tia sáng kia, kinh hãi phát hiện những nơi mà tia sáng bay qua, có khu vực lỗ hổng như một loại kích thích khiến khí tức Hỗn Độn không thể bổ sung vào đó được.
...
Bên trong chỗ sâu nhất của Hỗn Độn, đại chiến vẫn còn đang tiếp tục, Thương Viễn lấy một địch năm.
Nữ Oa Nương Nương, Thông Thiên Giáo chủ, Tam Thanh Thánh Nhân cùng liên thủ công kích Thương Viễn.
Trên thân sáu người họ đều có vết thương, Tam Thanh Thánh Nhân thậm chí bị đánh bạo mấy lần, nếu không có ý chí Thánh Nhân phi phàm, hơn này còn có đồng đội kiềm chế kẻ địch, bọn họ sợ rằng đã phải bỏ mình rồi.
Keng...
Những tia sáng bắn tung tóe dường như chém Hỗn Độn thành hai nửa, ánh hào quang chói mắt, Tru Tiên Kiếm khủng bố vô song của Thông Thiên Giáo chủ khiến dù là Thương Viễn cũng phải kiêng kị.
- Thiên Thương Chi Thủ...
Nữ Oa Nương Nương khẽ kêu lên, bàn tay ngọc óng ánh trong suốt đánh một chưởng ra.
Đạo Đức Thiên Tôn liên thủ với Nguyên Thủy Thiên Tôn đánh ra một cái, Thánh Quang bùng lên khiến Thương Viễn phải thối lui ra sau, nhưng Thương Viễn vẫn mạnh mẽ ngăn cản một chưởng của Nữ Oa Nương Nương.
Oanh...
Linh Bảo Thiên Tôn trực tiếp bạo một bảo vật, đánh bay Thương Viễn ra ngoài.
- Muốn chết!
Thương Viễn tức giận, thân hình nhấp nháy như lưu quang ảo ảnh phóng một quyền tới Linh Bảo Thiên Tôn, kết quả Thông Thiên Giáo chủ lại một lần nữa bổ kiếm tới đánh lui Thương Viễn.
- Grào, đáng giận! Các ngươi nhất định phải chết!
Thương Viễn không kiềm chế được cơn giận, hắn vốn cho là bản thân có thể đơn giản đánh chết con kiến hôi của thế giới anh linh này, nào ngờ đánh mãi không xong.
Đặc biệt là Nữ Oa, toàn thân phát ra tia sáng ngũ sắc, mỗi một tia hào quang đều giống như một thế giới, mặc dù chỉ là một đám ý cảnh, nhưng vẫn không thể khinh thường được.
- Các ngươi ép ta!
Thương Viễn tức giận, đôi đồng tử màu xanh đen đột nhiên co rút lại, một cỗ uy năng vô thượng giáng lâm, Hỗn Độn xung quanh đều muốn ngưng kết lại.
- Cẩn thận, hắn sắp thi triển Thương Thiên Huyết Mạch Chi Lực!
Nữ Oa Nương Nương yêu kiều nói.
- Hộ pháp cho ta!
Thông Thiên Giáo chủ quát, sau đó cả người hắn hóa thành một thanh kiếm, Nhân Kiếm Hợp Nhất, kiếm quang khủng khiếp chém rách Hỗn Độn, sắc bén đến mức dọa người.
- Đã muộn!
Thương Viễn gầm lên, quanh thân ngập tràn sắc màu mờ nhạt mà mênh mông cổ xưa, hai tay xuất hiện trong hư không, đang muốn thi triển chiến kĩ vô thượng.
Nhưng đúng lúc này, một mối nguy kinh khủng xuất hiện, tóc gáy Thương Viễn dựng thẳng, bản năng khống chế Thương Thiên Huyết Mạch Chi Lực trào ra từ phía bên phải.
Vút.....Một tia sáng vàng óng phóng từ trong Hỗn Độn tới, đám người Nữ Oa nhìn thấy rõ ràng, đây là một Thần Tiễn sắc bén đến tận cùng.
Oanh!!!
Trong nháy mắt siêu nhanh đã đánh trúng Thương Viễn, một tiếng nổ mạnh kinh khủng vang vọng cả Hỗn Độn.
Thần Tiễn vàng óng nổ thành vô số hạt bay khắp tám hướng, cánh tay Thương Viễn cũng trực tiếp bị bắn nát, thậm chí lồng ngực cũng bị xuyên qua.
Đúng lúc này, công kích của Thông Thiên Giáo chủ cũng đánh tới, kiếm quang khủng bố chém đến, Hỗn Độn hư không phải cứng lại, Thương Viễn đứng ngay đúng chỗ cỗ lực lượng kia đánh tới từ phía sau, kiếm quang trực tiếp chém nát nửa cái đầu của hắn.
Một màn này quá đột ngột khiến đám người Nữ Oa Nương Nương phải kinh ngạc.
Thông Thiên Giáo chủ cũng ngẩn người, hoàn toàn không ngờ sự việc lại thuận lợi như vậy.
- Hậu Nghệ... Ngươi cái tên phản đồ này!!!
Thương Viễn đột nhiên nổi giận điên cuồng, cỗ khí cổ xưa mênh mông dao động bộc phát.
Oanh!!!
Nơi này đã xảy ra vụ nổ lớn kịch liệt, đám người Thông Thiên Giáo chủ và Nữ Oa cùng bị đánh bay ra ngoài.
...
- Hậu Nghệ... Ngươi cái tên phản đồ này!!!
Tiếng quát tức giận của Thương Viễn từ xa truyền tới, quanh quẩn trong Hỗn Độn, vô tận Hỗn Độn lại một lần nữa quay cuồng rít gào, hủy thiên diệt địa, khủng bố tuyệt luân.
Đường Tăng ngơ ngẩn một lúc, sau đó nhíu mày: "Hậu Nghệ? Vừa rồi đạo ánh sáng này chẳng lẽ là tên? Tên kia thật sự không chết?”
"Không hay rồi, Hằng Nga...”
Nghe được cái tên Hậu Nghệ, Đường Tăng mới nghĩ đến Hằng Nga, không biết hiện giờ nàng ấy thế nào rồi.
Không còn tâm tình để ý tới tình huống nơi chiến trường sâu bên trong Hỗn Độn nữa, Đường Tăng vội vàng men theo trí nhớ đi tới hướng Nguyệt cung.
Một đường đánh phá Hỗn Độn, Đường Tăng liên tục Thuấn Di gấp rút lên đường, gặp phải khu vực không cách nào bạo tẩu liền trực tiếp dùng một quyền xé toạc Hỗn Độn, thi triển Chỉ Xích Thiên Nhai Thần Thông, tốc độ nhanh như tia chớp.
- Giết...
Đột nhiên Đường Tăng nhìn thấy phía trước bên trong Hỗn Độn, một đám cường giả đang công kích một tòa cung điện.
Đôi đồng tử của Đường Tăng lập tức co rút lại, bởi vì tòa cung điện này bất ngờ lại chính là Nguyệt cung, nhưng lại không thấy bóng dáng Hằng Nga đâu, chỉ thấy người công kích cung điện đều toàn là người Thượng Thương tới.
- Muốn chết!
Đường Tăng giận dữ, bàn tay to duỗi ra biến lớn, phá vỡ Hỗn Độn, tóm những kẻ kia.
Bùm bùm bùm...
Lúc này có mười mấy người cùng nổ tung, những người kia từng người ít nhất cũng đều ở cấp bậc Đạo Tổ đỉnh phong.
- Ai?
- Giết hắn!
Những người còn lại kịp phản ứng, vội vàng liên thủ phản kích, từng tia Thần Quang đánh tới bàn tay to của Đường Tăng.
Nhưng bàn tay to của Đường Tăng nghiền nát tất cả mà phóng tới, những cường giả kia hoặc thân hình bạo nổ, hoặc thổ huyết bay ngược lại ra sau.
- Chết!
Đường Tăng xông tới, nắm tay đập nát tất cả.
Bùm!
Một cường giả gần đến Thánh Cảnh bị một quyền đánh bại, nhưng thân hình bị nổ tung ngay sau đó lại sắp hồi phục lại.
"Có ý chí Thánh Nhân nguyên thủy, giết không chết sao?" Đường Tăng cười nhạt, đột nhiên thân hình biến lớn, hít một hơi nuốt tên kia xuống.
- NO!
Tiếng kêu thảm thiết dừng lại.
"Còn là tiếng Anh?" Sát ý của Đường Tăng bùng nổ, bàn tay khổng lồ bao phủ nắm toàn bộ những kẻ của ý chí Thánh Nhân nguyên thủy kia ném một phát vào trong miệng sau đó nuốt chửng.
"Làm như vậy xem ngươi có chết không?!”
Lúc này Đường Tăng đã chẳng còn quan tâm nhiều nữa, công kích vật lý của hắn khó có thể hoàn toàn đánh chết sự tồn tại của những kẻ có ý chí Thánh Nhân, nhưng nhục thể của hắn cường đại đến mức khủng bố, năng lực tiêu hóa càng khủng bố hơn, cho dù có là ý chí Thánh Nhân thì cũng đều bị tiêu hóa hết thôi.
Chủ yếu là uy năng ý chí của hắn đều bị khóa ở trong cơ thể, ý chí Thánh Nhân sau khi vào trong cơ thể hắn chỉ có thể bị phai mờ dần mà thôi.
Ầm ầm...
Hỗn Độn lại một lần nữa rít gào quay cuồng, Nguyệt cung đột nhiên bị Hỗn Độn rít gào cuốn đi.
Vẻ mặt Đường Tăng biến sắc, thân hình mạnh mẽ biến lớn hơn, đồng thời cánh tay càng duỗi dài ra phá vỡ Hỗn Độn, tóm tới hướng Nguyệt cung.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.