Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Biển cả vô biên gió êm sóng lặng, nhưng bên bờ lại bọt nước cuồn cuộn, sóng biển đập bãi cát, thanh âm rầm rầm truyền ra rất xa.
- Sư phụ, chúng ta đến bờ biển.
Tôn Ngộ Không bay ở trên bầu trời một vòng, rơi xuống nói.
- Tại sao nơi này có thể có biển?
Vẻ mặt Trư Bát Giới hoài nghi:
- Hầu ca, ngươi đùa sư phụ a?
- Ngốc tử, đi qua chỗ khác chơi.
Tôn Ngộ Không ghét bỏ phất phất tay.
- Nhị sư huynh, ta cũng nghe thấy tiếng sóng biển.
Sa Tăng nói, bất quá vẻ mặt cũng vô cùng nghi hoặc:
- Cái địa phương này, tại sao có thể có biển? Chẳng lẽ là eo biển?
- Cũng không tính kỳ quái, địa thế nơi này thấp, tới gần bờ biển không phải rất bình thường sao?
Ngưu Ma Vương nói, mặc dù hắn sống nhiều năm, nhưng cũng không có đi hết Nhân giới, cho nên đối với rất nhiều địa phương cũng không tính quá hiểu rõ.
Không giống Trư Bát Giới từng ở Thiên Đình nhìn qua cả Nhân giới phân bố.
Rất nhanh, bọn hắn vượt qua một ngọn núi lớn, đi ra sơn mạch này, rốt cục nhìn thấy biển cả phía trước.
Đại dương mênh mông, biển cả vô biên vô hạn, xa xa mặt biển gió êm sóng lặng, chỉ có bên bờ bọt nước cuồn cuộn, lao rất xa ở trên bờ cát.
- Oa, biển nơi này rất bao la hùng vĩ...
Trư Bát Giới hưng phấn kêu to, bay đi qua.
Kết quả hắn vừa bay đến trên mặt biển, đột nhiên kêu thảm một tiếng rơi vào trong biển, tóe lên bọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579623/chuong-588.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.