Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
Vượt qua Nhị Trang sơn, chính là sa mạc mênh mông, phàm nhân phổ thông rất khó sinh tồn ở nơi này, bất quá đối với đám người Đường Tăng mà nói, chỉ là đường xá xa xôi mà thôi, cũng không tính việc khó gì.
- Hô hô hô...
Gió nóng càn quét sa mạc, cát bụi đầy trời.
Tám người gánh lấy bão cát tiến lên.
- Sư gia gia, mau tới, đi mau...
Trư Cửu Muội chạy ở phía trước nhất, thân thể nho nhỏ giật giật, không để bão cát vào mắt chút nào.
- Cửu Muội, không được chạy quá nhanh, cẩn thận có cạm bẫy.
Sa Tăng kêu lên.
Nhưng Trư Cửu Muội vẫn rất hiếu động, nhảy ở phía trước, cực kỳ sung sướng.
- Sư phụ, trước người đuổi theo Hoắc Tuấn, có bắt được không?
Tôn Ngộ Không tò mò hỏi.
- Để hắn chạy thoát.
Đường Tăng vẻ mặt tiếc nuối.
Kỳ thật nếu không phải Vương Mẫu nương nương nửa đường xuất hiện, hắn tuyệt đối có lòng tin đuổi kịp.
- Chạy?
Tôn Ngộ Không nháy mắt mấy cái.
Đường Tăng hừ lạnh một tiếng, không muốn nói nhiều chuyện này.
Đoàn người cứ như vậy đón gió tiến lên, nháy mắt đã qua một tháng.
Rốt cục, phía trước xuất hiện một chút cỏ cây, sa mạc cũng sắp đến cuối cùng rồi.
- Sư phụ người nhìn!
Bỗng nhiên Tôn Ngộ Không chỉ vào phía trước.
Lúc này đã là thời điểm mặt trời chiều ngã về tây, ở phía trước, ẩn ẩn có thể nhìn thấy một kiến trúc cao lớn, chặn nửa cái mặt trời.
Nơi đó Phật quang phổ chiếu, lộ ra cực kỳ thần thánh.
- Oa, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579576/chuong-541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.