Chương trước
Chương sau
Nhóm: TTTV
Nguồn:
-----------------
- Yêu quái kia là đệ đệ của ngươi?
Tôn Ngộ Không cũng sững sờ, lập tức cười ha ha:
- Ha ha ha ha, cười chết lão Tôn.
- Ngũ sư đệ, yêu quái kia thật là thân đệ đệ của ngươi?
Trư Bát Giới cũng kinh ngạc.
- Có gì đáng cười?
Ngưu Ma Vương hừ lạnh.
- Không nên cười, không nên cười, có đệ đệ yêu quái thì có gì kỳ quái, đều là trâu a.
Đường Tăng nói.
Sắc mặt Ngưu Ma Vương tối sầm.
...
Trong hư không vô tận, sắc mặt lão giả Lý Nhĩ âm trầm:
- Cho dù không thể đánh giết người hủy đi phân thân của ta kia, cũng phải cho hắn chút giáo huấn!
Thầm nghĩ, hắn thi triển bí thuật hình chiếu, Thánh Nhân ý chí cách hư không vô tận, trực tiếp giáng lâm đến Tam giới.
...
Đám người Đường Tăng còn vui sướng trò chuyện với nhau, chợt phát hiện huyết nhục của Thái Thượng Lão Quân thiêu đốt, sau đó hóa thành một bóng mờ khổng lồ.
Bóng mờ là bộ dáng của một lão giả, cao chừng trăm mét, lơ lửng ở trên không trung, mơ hồ có chút tương tự Thái Thượng Lão Quân, nhưng lộ ra càng thêm uy nghiêm.
- Cẩn thận!
- Thái Thượng lão nhi còn chưa ngỏm?
Sư đồ Đường Tăng sợ hãi, như lâm đại địch.
- Không đúng, đây không phải Thái Thượng Lão Quân.
Bỗng nhiên Đường Tăng nhìn ra, mặc dù dáng dấp của bóng mờ trước mắt tương tự Thái Thượng Lão Quân, khí tức cũng kém không nhiều, nhưng khí tức của bóng mờ này cường đại hơn Thái Thượng Lão Quân không biết gấp bao nhiêu lần.
- Là các ngươi đánh chết phân thân Lão Tử?
Bóng mờ lạnh lùng nói, nhìn xuống sư đồ Đường Tăng.
- Phân thân của ngươi?
Đường Tăng giật nảy mình:
- Mẹ nó, Thái Thượng Lão Quân là phân thân của ngươi? Vậy ngươi là ai?
Đám người Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới cũng kinh hãi, hiển nhiên đều không dự liệu được kết quả này.
- Bản tọa, Thánh Nhân Lý Nhĩ.
Thanh âm lão giả lạnh lùng nói.
- Lý Nhĩ là ai?
Đường Tăng sững sờ:
- Ngộ Không, con nghe nói qua chưa?
- Không ạ.
Tôn Ngộ Không lắc đầu.
- Bát Giới con nghe nói qua không?
Đường Tăng hỏi Trư Bát Giới.
- Không có.
- Ngộ Tịnh con nghe nói qua sao?
- Không có không có, sư phụ, Lý Nhĩ này nói hắn là Thánh Nhân, có phải rất lợi hại hay không?
Sa Tăng lo lắng hỏi.
- Nói nhảm, nếu là Thánh Nhân, như vậy khẳng định rất lợi hại.
Đường Tăng nghiêm chỉnh nói.
Lão giả nhìn thấy phản ứng của sư đồ Đường Tăng, cực kỳ hài lòng, lạnh lùng nói:
- Uy nghiêm của Thánh Nhân không thể xâm phạm...
- Cho nên như thế nào?
Đường Tăng hỏi.
- Cho nên các ngươi tự phế tu vi, bản tọa tạm thời tha mạng chó của các ngươi.
Bóng mờ nói.
- Móa, ngu xuẩn ở đâu ra, Ngộ Không, Bát Giới, Ngộ Tịnh, các con đều lên cho ta, đánh nổ hắn!
Đường Tăng hét lớn.
- Vâng, sư phụ!
Tôn Ngộ Không không chút do dự, đánh qua một gậy.
- Dám bảo lão Trư ta tự phế tu vi, ta đánh!
Trư Bát Giới đào qua một đinh ba.
Sa Tăng cũng ngao ngao kêu to vọt lên.
Tiểu Bạch Long có chút do dự, nhưng cũng động thủ.
Ngưu Ma Vương cuồng bạo nhất, vung lấy nắm đấm to lớn đánh tới.
- Ầm ầm ầm ầm ầm rầm rầm rầm...
- Phanh phanh phanh phanh phanh...
Năm sư huynh đệ bao vây lão giả, đánh cho hắn tê người, pháp lực như không cần tiền bắn tới, điên cuồng công kích.
- Các ngươi...
- Ghê tởm, các ngươi biết mình đang làm cái gì không?
- Các ngươi là đang tìm cái chết!
Lão giả gầm thét, ý niệm dẫn ra lực lượng thiên địa, lực lượng ngập trời kéo tới, muốn phản kích.
- Hừ!
Đường Tăng tức giận hừ một tiếng, uy năng ý chí bộc phát, va chạm Thánh Nhân ý chí vô hình kia.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.