- Phật Tổ...
Nguyệt Quang Bồ Tát lo lắng.
- Không cần lo lắng, đây là kiếp số của bản tọa, không thể tránh né, nhớ kỹ, lúc Phật quang tái hiện giữa thiên địa, thì đi tiếp dẫn ta.
Như Lai Phật Tổ nói.
- Oanh...
Bên ngoài Đại Lôi Âm Tự, Tôn Ngộ Không đấm ra một quyền, thiên địa chấn động, toàn bộ Thiên giới run rẩy.
Hư không chôn vùi, đại môn của Đại Lôi Âm Tự bị đánh nát, quyền phong không cách nào tưởng tượng khuấy động ra.
Giờ khắc này, toàn bộ Thiên giới, vô số sinh linh đều nhìn về phía Tây Thiên Linh Sơn, nơi đó chấn động mạnh, để cho trong lòng người ta hoảng loạn, luôn cảm thấy có đại sự sắp phát sinh.
- A Di Đà Phật!
Như Lai Phật Tổ tuyên một câu Phật hiệu, một cỗ Phật quang mênh mông từ trên người hắn tản mát ra, kháng trụ quyền phong tựa như hủy diệt kia.
- Các ngươi nhanh chóng rời Linh Sơn, từ nơi nào đến, thì về lại nơi đó đi.
Như Lai Phật Tổ nhàn nhạt mở miệng, nhìn đám người Văn Thù Bồ Tát nói.
- Muốn đi? Đi được sao?
Tôn Ngộ Không lông đỏ cười lạnh, huyết sát chi khí ngập trời bao phủ toàn bộ Linh Sơn, bao trùm cả Đại Lôi Âm Tự vào.
Như Lai Phật Tổ mặt không đổi sắc, chỉ thấy tay hắn vạch một cái, một quang môn trống rỗng xuất hiện:
- Tất cả mọi người, lập tức rời đi.
- Bọn hắn đi không được!
Tôn Ngộ Không hét lớn, thi triển Hầu Vương Diệt Thế Quyền, đánh tan quang môn kim sắc.
- Như Lai Thần Chưởng!
Như Lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579428/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.