Chương trước
Chương sau
Trong tiếng ầm ầm, đất đá bắn ra, Na Tra giống như thần lửa lao ra khỏi phạm vi nổ mạnh, tốc độ của hắn nhanh hơn, chân đạp Phong Hỏa Luân ở trên mặt đất lao nhanh như tên bắn, đè ép không khí đến mức phát sinh ra tiếng rít, bộ dạng đặc biệt đẹp mắt, nhưng nhìn thế nào cũng giống như là đang chạy trối chết.
- Thế nào lại không có việc gì?
Đường Tăng kỳ quái.
Bỗng nhiên hắn vỗ đầu một cái:
- Đáng chết, không ngờ quên mất, người này là tổ tông chuyên đùa với lửa!
Đừng nói là ngọn lửa của quả Bạo Liệt Hỏa Cầu lại tính là Tam Muội Chân Hỏa cũng có thể bị Na Tra khống chế, muốn sử dụng quả Bạo Liệt Hỏa Cầuđánh trọng thương thậm chí giết chết Na Tra, gần như là không khả năng.
Bởi vì, lực công kích chủ yếu của quả Bạo Liệt Hỏa Cầu thật ra cũng không phải nổ mạnh, mà là ngọn lửa thiêu đốt và nhiệt độ cao.
Về phần nguyên nhân Na Tra phát sinh sát tâm đối với hắn, Đường Tăng rất dễ dàng đoán được, tuy rằng Na Tra sống không biết bao nhiêu năm, nhưng vẫn giống như tiểu hài tử nắm giữ tâm tư phản nghịch, trước đây bị hắn nói ra những lời đó đã gần như tức điên, sau khi trở lại Thiên Đình biết rõ ràng một vài chuyện, Na Tra có thể đã xem Đường Tăng trở thành người phá hủy gia đình hắn.
Ban đầy một gia đình còn cố gắng, bởi vì Đường Tăng xuất hiện lại dẫn đến chia lìa, Na Tra khẳng định cũng không muốn nhìn thấy loại tình huống này, nhưng sau khi biết được chân tướng sự thật, lại không thể không nhìn vào chân tướng, chân tướng lại khiến cho hắn hận muốn phát điên, hận không thể giết chết cha ruột ăn thịt.
Nhưng hắn đều làm không được điều này, cuối cùng hắn chuyển sự căm hận tới trên người của Đường Tăng, kẻ tạo thành tất cả những điều này.
Thù hận này chính là tới như thế.
- Lôi Thần Cầu!
Đường Tăng hét lớn, đổi thành một loại kỹ năng khác, hắn giơ tay lên, một lôi cầu nhanh chóng ngưng tụ ở trong tay hắn.
Chờ tới khi lôi cầu đạt được kích thước lôi điện bằng quả bóng bàn, Đường Tăng lại ném ra ngoài.
- Ầm!
Lôi Thần Cầu bản thu nhỏ nổ tung, hóa thành hơn mười tia chớp, xuyên qua những tảng đá xung quanh.
Na Tra hoảng sợ, ở phía trước chợt hiện chuyển dời, lấy động tác và kỹ xảo không thể tưởng tượng nổi cứng rắn tránh né, hắn đạp Phong Hỏa Luân vội vàng chạy trốn.
- Như vậy cũng có thể chạy được!
Đường Tăng kinh ngạc, hắn lại muốn trực tiếp đánh tới một Như Lai Thần Chưởng, nhưng ở sâu bên trong linh hồn hắn đột nhiên có một cảm giác kinh sợ run rẩy xuất hiện, khiến cho sắc mặt hắn đại biến.
- Ép ngựa nhảy qua tường, quên mất ở đây không phải là Âm Tào Địa Phủ, ở chỗ này ý chí của ta không phải vô hạn.
Lúc này, ý chí của hắn đã tiêu hao cực lớn, không thể lại thi triển pháp lực, tốc độ của hắn cũng chậm lại, không thể tiếp tục sử dụng kỹ năng Chỉ Xích Thiên Nhai.
Nếu như ở nơi có pháp tắc,hắn cũng không tiêu hao ý chí đến mức nhanh như vậy, nhưng ở chỗ này lại hoàn toàn dựa vào trong u minh thần bí này không thể nắm lấy ý chí biến ảo thành lực lượng, trực tiếp biến đổi ý chí làm lực lượng tới ảnh hưởng thực vật, sẽ tiêu hao ý chí lớn đến mức kinh người.
- Sư phụ, ngài làm sao vậy...
Ngưu Ma Vương là người đầu tiên đuổi theo, nhìn thấy được Đường Tănglung lay sắp đổ, hắn vội vàng đỡ lấy Đường Tăng.
- Sư phụ...
Trư Bát Giới là người thứ hai đuổi tới.
Lúc này ý chí của Đường Tăng đã tiêu hao cực lớn, nhìn thấy được dáng vẻ của Trư Bát Giới, cho dù trong lòng biết đây là Trư Bát Giới, không hiểu sao hắn lại cảm giác tim đập nhanh.
Đây là di chứng do ý chí tiêu hao quá lớn, dẫn đến ý chí bạc nhược, gặp phải chuyện gì cũng dễ dàng kinh hãi run sợ, giống như chim sợ cành cong.
Rất nhanh, Sa Tăng và Tiểu Bạch Long cũng đuổi theo, lo lắng nhìn Đường Tăng.
- Không có việc gì, chỉ là tiêu hao có hơi lớn thôi.
Đường Tăng dần dần hồi thần, trải qua đại chiến rèn luyện ở Âm Tào Địa Phủ, ý chí của hắn đã thuần túy hơn rất nhiều, tốc độ khôi phục cũng nhanh không ít, lúc này hắn mới phát hiện ra điểm ấy, điều này làm cho hắn niềm vui bất ngờ một hồi, hắn không nghĩ tới mình lại có thu hoạch bất ngờ như vậy.
- Sư phụ, làm sao bây giờ?
Trư Bát Giới hỏi.
- Đương nhiên là giết ăn thịt!
Đường Tăng không chút do dự nói:
- Nghe nói chân thân của Na Tra là ngó sen của Hỗn Độn Tiên Liên, chắc hẳn ăn thật ngon.
Bốn đồ đệ Ngưu Ma Vương nghe thấy, theo bản năng đều rụt cổ lại, da đầu tê dại, sư phụ muốn ăn Na Tra sao?
Trời ạ, ngươi còn yêu quái hơn cả yêu quái nữa, quá hung tàn.
- Đuổi theo!
Đường Tăng vung tay lên, tiếp tục chạy, lần này hắn không có sử dụng kỹ năng, chỉ sử dụng ý chí gia tăng thân thể, khiến cho tốc độ trở nên nhanh hơn, vẫn không có vấn đề gì.
Chỉ có điều, còn chưa đi được bao lâu, Đường Tăng cũng cảm giác được một khí tức hung ácùn ùn kéo đến, đập vào mặt, đồng thời, hắn cuối cùng cảm ứng được tồn tại của Khẩn Cô Chú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.