Chương trước
Chương sau
- Chuyện gì xảy ra vậy?
- Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Thiên binh thiên tướng bảo vệ Nam Thiên Môn bị dọa cho giật mình.
- Vừa rồi ta hình như nhìn thấy được Tề Thiên Đại Thánh.
Một thiên binh thận trọng mở miệng.
- Ta hình như cũng nhìn thấy được.
Một thiên binh khác nói.
Thiên binh, thiên tướng xung quanh nghe vậy, trong mắt lập tức lóe lên vẻ hoảng sợ.
- Tề Thiên Đại Thánh lại tới, lần này hắn lại muốn làm cái gì?
Một thiên tướng sợ hãi nói:
- Nhanh, bẩm báo với Ngọc Đế, Tề Thiên Đại Thánh lại tới, đã tiến vào Thiên Đình!
...
- Ngọc Đế, Tề Thiên Đại Thánh lại tới, đã tiến vào Thiên Đình, đang bay về phía Dao Trì.
Một thiên tướng nói với Ngọc Đế.
- Ầm!
Ngọc Đế đập vỗ vỡ nát chiếc bàn trước mặt, sắc mặt thâm trầm:
- Con yêu hầu này thật sự xem Thiên Đình của trẫm trở thành hậu hoa viên tùy tiện ra vào hay sao?
- Ngọc Đế, vậy, phải làm thế nào đây?
Thái Bạch Kim Tinh lo lắng hỏi, hắn là người không hy vọng đánh nhau nhất.
- Yêu hầu thật là quá đáng, thật sự nên bắt hắn lại, nhốt vào thiên lao!
Lý Thiên Vương lạnh lùng nói.
- Bắt hắn? Nhưng ai đi bắt đây? Thiên Vương tự mình đi sao?
Thái Bạch Kim Tinh hỏi.
- Hừ!
Lý Thiên Vương hừ lạnh một tiếng:
- Con yêu hầu này không phải là dựa vào chút thiên phú, lại cho rằng có thể không chút kiêng kỵ sao?
- Đúng vậy, nếu như ta cũng có thiên phú tốt như vậy thì hay rồi.
Bên cạnh, Bắc Đấu Tinh Quân ôn hoà nói một câu.
- Được rồi.
Ngọc Đế mất hứng mở miệng:
- Các vị khanh gia cho rằng bây giờ nên làm gì?
- Ngọc Đế, vi thần cho rằng tạm thời nên yên lặng theo dõi tình hình, Tề Thiên Đại Thánhnày vừa tới lại bay về phía Dao Trì, chắc là đi tìm Tử Lan tiên tử, chỉ cần hắn tìm được Tử Lan tiên tử sẽ phải an phận.
Thái Bạch Kim Tinh nói.
- Ừ.
Ngọc Đế khẽ gật đầu, cho dù hắn không thích Tôn Ngộ Không, nhưng không đến mức không dung thứ được, xét ra hắn càng ngoan độc hơn Đường Tăng, đối với Tôn Ngộ Không lại chỉ thấy khó chịu mà thôi.
...
- Vèo...
Tôn Ngộ Không xuyên qua ở trên không trung của Thiên Đình, lập tức qua hơn mười vạn dặm, lướt qua vô số hòn đảolơ lửng.
Cuối cùng, hắn đã nhìn thấy Dao Trì ở ngay phía trước.
Trong lòng Tôn Ngộ Không nhất thời vui mừng, hắn không có dừng lại ở bên ngoài giống như lần trước màlại trực tiếp xông vào.
- Ầm!
Phòng hộ của Dao Trì trực tiếp bị đụng nổ, Tôn Ngộ Không lóe lên lại tiến vào.
- Người nào?
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Ở Dao Trì đều là nữ tiên, những nữ tiên nàythấy có động tĩnh đột ngột xảy ra, đều bị dọa cho giật mình.
- Tử Lan, ta tới tìm nàng, nàng đang ở đâu?
Tôn Ngộ Không ở bên trong Dao Trì nhanh chóng chớp hiện, đồng thời lớn tiếng gọi:
- Tử Lan, mau ra đây, ta tới tìm nàng.
Giọng của Tôn Ngộ Không không nhỏ, hơn nữa ẩn chứa pháp lực, truyền ra rất xa, rất nhiều nữ tiên đều nghe được.
Ngay lập tức, những nữ tiên kia đều biến sắc.
- Là vị hầu tửkia sao?
- Tề Thiên Đại Thánh? Tại sao hắn lại tới nữa?
Một đám nữ tiên bàn luận ầm ĩ, chỉ có điều lại không mấy lo lắng.
Có thể ở tại Dao Trì đều là nữ tiên, những nữ tiên này thuộc sự quản lý trực tiếp từ Tây Vương Mẫu, Tây Vương Mẫu là chủ nhân nơi này.
Một Dao Trìlớn như vậy, các loại Bàn Đào và tiên thụ, tiên thảonhiều như vậy, Tây Vương Mẫu không có khả năng một mình xử lý, những nữ tiên ở nơi này chính là làm những chuyện này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.