- Còn muốn chạy sao?
Tôn Ngộ Không cười hì hì, thổi ra một hơi thở, mấy người kia đều tan thành mây khói.
Trần lão hán vừa lúc đi về phía bên này, nhìn thấy được cảnh tượng như vậy.
- Thật sự là yêu quái...
Sắc mặt của Trần lão hán đại biến, hoàn toàn không do dự xoay người bỏ chạy.
- Phụt!
Tôn Ngộ Không tát qua một cái, trực tiếp đánh cho thân thể của Trần lão hán biến thành sương máu.
- A!!!
- A!!!
Cách đó không xa, mấy phụ nhân nhìn thấy tình cảnh nơi này, khiếp sợ đến mức phát ra tiếng thét chói tai.
- Đừng ầm ĩ nữa!
Trong mắt Tôn Ngộ Không hiện lên sự tức giận, hắn chợt lách người xuất hiện ở bên cạnh một nữ nhân, móng vuốt sắc bén xuyên qua giữa lưng của nữ nhân này.
Hai nữ nhân bên cạnh trực tiếp khiếp sợ đến mức ngất đi, hai nữ nhân khác lại vừa thét chói tai vừa lăn bò chạy trốn.
- Phiền chết được!
Tôn Ngộ Không đột nhiên phẫn nộ, lại muốn tiếp tục ra tay...
- Ngộ Không, con đang làm gì vậy hả?
Bỗng nhiên, tiếng quát phẫn nộ của Đường Tăng từ phía sau truyền đến.
Thân thể của Tôn Ngộ Không chấn động, vội vàng xoay người qua, nhìn thấy được ánh mắt phẫn nộ của Đường Tăng, hắn theo bản năng rụt đầu một cái:
- Sư phụ, ta... ta...
Tôn Ngộ Không vò đầu bứt tai, hình như không biết vì sao sư phụ tức giận, sau đó hắn hình như mới phát hiện ra trên tay mình có máu tươi, sau đó bản thân hắn cũng bị dọa cho giật mình, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579355/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.