- Ngộ Không.
Đường Tăng kêu gọi.
- Sư phụ?
Tôn Ngộ Không tiến lên phía trước.
Đường Tăng nhìn trúc y trên người Tôn Ngộ Không, hắn nhìn thật lâu nhưng không phát hiện có dị thường gì.
- Có lẽ Quan Âm Bồ Tát sẽ không có lý do tổn thương Ngộ Không, làm như vậy cũng không có gì tốt cho nàng, như vậy tơ máu trong mắt Ngộ Không là gì?
Đường Tăng nhíu mày, hắn nhanh chóng suy nghĩ trong lòng.
- Sư phụ, sư phụ?
Tôn Ngộ Không thấy Đường Tăng nhìn mình chằm chằm nhưng không nói lời nào, hắn dùng tay lắc lắc trước mắt Đường Tăng.
- Ngộ Không, có phải ngươi có việc không hài lòng hay không?
Đường Tăng hỏi.
- Việc không hài lòng?
Tôn Ngộ Không nháy mắt mấy cái:
- Không có, ta có việc gì không hài lòng chứ?
Nói xong, Tôn Ngộ Không còn cảm thấy thú vị, hắn còn tự cười ha ha, hắn cuối cùng chính là con khỉ, khó sửa bản tính của mình.
Đường Tăng thấy thế thì bất đắc dĩ lắc đầu, hắn quyết định lại quan sát một thời gian ngắn, trong khoảng thời gian này hắn chú ý tới trúc y của Quan Âm Bồ Tát, hắn không dám cam đoan Quan Âm Bồ Tát không dùng thủ đoạn.
- Sư phụ, nơi này làm sao bây giờ?
Trư Bát Giới đi tới hỏi.
Nơi này bị Đường Tăng đánh thành một đống bừa bộn, dùng năng lực phàm nhân, muốn xây dựng lại cũng mất hơn một năm, lúc đó mới có thể khôi phục như ban đầu.
- Cái gì làm sao bây giờ? Tiếp tục rời đi, lấy kinh mới là đại sự.
Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579343/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.