Vương cung bị hủy diệt, bụi bậm tan mất, quốc vương trung niên hiện thân, hắn hoảng sợ nhìn đám người Đường Tăng.
Đặc biệt là nhìn thấy dáng vẻ của Trư Bát Giới, lại nhìn thấy Trư Bát Giới dẫn theo hai tên ‘ tiên trưởng ’ như chó chết, quốc vương lập tức sợ tới mức thân thể run rẩy, hắn ngã xuống đất và nói:
- Yêu... Yêu quái...
- Yêu quái cái đầu ngươi.
Đường Tăng đi lên tát hắn một cái, tên quốc vương bị quật ngã:
- Lão đầu, cái tát này là ta thay mặt đám hòa thượng kia giáo huấn ngươi, tuy bần tăng không phải thân thích của đám hòa thượng kia.
- Yêu quái... Tha mạng...
Quốc vương hoảng sợ cầu xin tha thứ.
- Buông quốc vương ra!
Ở phương xa có võ tướng hét lớn nhưng không dám tiến lên.
- Là yêu nghiệt phương nào dám tới đây tác quái?
Bỗng nhiên một tiếng thét tức giận vang lên, ba đạo lưu quang từ bên ngoài bay tới, người còn chưa tới nhưng pháp lực đã đánh vào đám người Đường Tăng.
- Bát Giới!
Đường Tăng quát.
- Biết rõ, sư phụ!
Trư Bát Giới nghe vậy, hắn ném hai tên đạo sĩ ra ngoài.
- Bành bành...
Hai đạo sĩ bay lên không trung va chạm với pháp lực đánh tới, hai người bị đánh nát và hóa thành huyết vụ.
- Đồ nhi...
Hổ Lực đại tiên sợ hãi kêu lớn.
- Đáng chết...
Lộc Lực đại tiên tức giận không nhỏ.
Ba đạo lưu quang từ trên trời đáp xuống, bọn họ đứng cách đám người Đường Tăng không xa, đó là ba nam tử trung niên.
- Ba vị đại tiên, cứu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579337/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.