- Ồ? Tử Trúc Mạc Y? Cho ta?
Đôi mắt Tôn Ngộ Không sáng lên, hắn cầm áo lên và mặc vào người.
Đường Tăng thừa cơ lấy khối đá thạch thai lại, đây chính là chìa khóa đi ra ngoài.
Bởi vì hắn phát hiện tại nơi này không thể liên hệ với bên ngoài, thần thông thuấn di của hắn phải cảm nhận được thế giới bên ngoài mới có thể thuấn di, nếu không hắn không thể thuấn di rời đi.
Đáng nhắc tới chính là, mặc dù hắn không cách nào sử dụng các loại pháp thuật như Bạo Liệt Hỏa Cầu, hắn lại có thể thi triển thần thông thuấn di.
Đường Tăng suy đoán, có lẽ bởi vì đẳng cấp thần thông cao hơn pháp thuật, thi triển thần thông dựa vào tiêu hao thần thuywcs, mà không phải tiêu hao pháp lực.
Nơi này không có pháp lực, thi triển thần thông không bị ảnh hưởng.
- Ngô?
Tôn Ngộ Không vừa mặc cái Tử Trúc Mạc Y lên người, trên Tử Trúc Mạc Y tỏa ra ánh sáng màu tím bao phủ thân thể hắn..
Đồng thời, Đường Tăng cảm giác được, dường như Tôn Ngộ Không đang dần dần khôi phục bình thường, mặc dù không biết trước đó có chỗ nào không bình thường, nhưng lúc này Đường Tăng cũng âm thầm thở dài một hơi.
May mắn có áo trúc tím của Quan Âm Bồ Tát, nếu không Tôn Ngộ Không sẽ thật sự xảy ra vấn đề.
Chỉ là, vì sao hệ thống còn không có đề kỳ đã hoàn thành nhiệm vụ?
Nghĩ đến nơi này, Đường Tăng lần nữa trong lòng nặng nề xuống tới.
Vào lúc này hào quang hai màu đen trắng xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579325/chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.