- Sư phụ, sao ngài cũng tới?
Trư Bát Giới hỏi.
- Nếu sự tình đã giải quyết, vậy chúng ta liền lên đường đi.
Đường Tăng nói, sau đó quay người đi khỏi Đại Điện.
- Cao tăng, xin dừng bước, trẫm còn chưa báo đáp các ngươi...
Quốc vương vội vàng kêu lên.
- Ngươi cảm thấy bần tăng cần chút báo đáp này của ngươi sao?
Đường Tăng không chút khách khí nói, khiến Quốc vương xấu hổ, cũng ngại không nói nữa.
Tôn Ngộ Không cùng Trư Bát Giới bị chọc cười, nhìn nhau, vội vàng đuổi theo.
Ra khỏi Vương cung, Tôn Ngộ Không đi mấy bước, đột nhiên dừng lại, từ trong tai lấy ra Kim Cô Bổng, biến Kim Cô Bổng thành dáng vẻ chỉ có to bằng bàn tay, đặt ở trong tay, nhìn chằm chằm một chút, trong mắt loé ra sự hồi tưởng.
- Ngộ Không, sao vậy?
Đường Tăng nhận ra Tôn Ngộ Không khác thường, trong lòng nhảy một cái, mở miệng hỏi.
- Sư phụ, con không sao, chúng ta đi thôi.
Tôn Ngộ Không thu Kim Cô Bổng lại, cười nói.
- Sư phụ, Đại sư huynh, Nhị sư huynh...
Lúc này Sa Tăng cùng Tiểu Bạch Long mới đuổi kịp, chủ yếu là bọn họ không bản lĩnh thuấn di như Đường Tăng, năng lực ẩn thân cũng không tính mạnh, lo lắng quấy nhiễu phàm nhân, bởi vậy chạy bộ tới.
- Đi thôi.
Đường Tăng khẽ mỉm cười, đi ở đằng trước, hướng về phía Thành Tây.
Tiểu Bạch Long hơi kinh ngạc, Đường Tăng dĩ nhiên không để cho hắn biến thành vật cưỡi.
Coong coong coong... tùng tùng tùng... cách cách cách...
Bỗng nhiên phía sau khua chiêng gõ trống, tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579293/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.