Chương trước
Chương sau
Một tiếng sau, đầu sư tử kho cũng bị ăn sạch.
Nơi này vẫn còn mùi thơm tung bay, xương chất thành một đống, ngọn lửa cũng dần dần tắt đi.
Đường Tăng cảm thấy tinh lực dâng trào, thân thể thực lực tựa hồ tăng lên rất nhiều, không chỉ là trình độ mạnh mẽ của thân thể, mà ngay cả sức lực cũng trở nên mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Hỗn Nguyên Huyết Chân Thân đã nhập môn, Đường Tăng cảm nhận được thể chất của mình ít nhất đã tăng lên gấp đôi so với lúc trước, lúc này trong lúc hắn giơ tay nhấc chân, đều có sức lực mấy trăm nghìn cân.
Cho dù không sử dụng pháp lực, hắn cũng có nắm chắc có thể đánh một trận với Thiên Tiên.
Nhị Lang Thần cũng như vậy, cả người tinh lực dồi dào, Thần Ma Luyện Thể mà hắn tu luyện đã tiến thêm được một bước nữa.
Mặc dù Dương Thiền không tu luyện Thần Ma Luyện Thể, nhưng cũng cảm giác cả người tinh khí mạnh mẽ hơn rất nhiều, một con yêu quái Hoàng Cấp, tinh khí ẩn chứa trong máu thịt tuyệt đối phi thường hùng hồn.
Yêu Quân, cũng gọi là yêu quái Hoàng Cấp.
- Đường Tam Tạng, con sử tử ngươi nướng này, mùi vị cũng không tệ lắm.
Nhị Lang Thần nửa nằm ở trên một tảng đá, vuốt cái bụng tròn vo do ăn no, từ tốn nói.
- Anh rể ngươi thích ăn là tốt rồi.
Đường Tăng cũng nằm trên một tảng đá khác ở cách đó không xa, vừa vuốt ve bụng, vừa vận chuyển Hỗn Nguyên Huyết Chân Thân luyện hóa những thứ vừa ăn.
Hiện tại cảm giác của Đường Tăng, là ngổn ngang trong gió, cảm thấy kịch bản không phải viết như vậy mà, Dương Thiền không phải là bị ca ca trấn áp ở dưới Hoa Sơn sao? Làm sao biến thành giết tới cửa cùng ca ca?
Như vậy, chính mình còn làm anh hùng cứu mỹ nhân như thế nào?
- Ngươi lại gọi linh tinh, bản Chân Quân hiện tại liền làm thịt ngươi!
Nhị Lang Thần từ tốn nói, nhưng thân thể lại không động đậy chút nào.
Dương Thiền ngồi bên cạnh Đường Tăng, sắc mặt khẽ biến hồng nhìn hắn.
- Anh rể ngươi không thừa nhận cũng không có tác dụng, Thiền Nhi đã lên giường với ta, gạo nấu thành cơm, ha ha ha ha...
Đường Tăng cười to.
- Đồ chết tiệt, đồ xấu xa, ngươi nói cái gì?
Dương Thiền nhặt một cái xương lên, gõ lên đầu Đường Tăng, nhất thời vang lên tiếng bang bang.
Mí mắt Dương Tiễn hơi nâng lên, rất muốn đứng lên giết người.
Đường Tăng lại nói:
- Ngươi cũng không muốn muội muội của mình bị người khác làm rồi mà không phụ trách phải không? Dù sao ngươi khẳng định không giết ta được, lẽ nào ngươi còn muốn muội muội ngươi lại bị một nam nhân khác làm sao? Nàng sớm muộn cũng phải lập gia đình.
- Đồ xấu xa, đồ xấu xa...
Dương Thiền nâng khúc xương to lớn dùng sức gõ lên đầu Đường Tăng, như gõ mõ, vang lên tiếng bang bang.
Mí mắt Dương Tiễn lần lại giật giật, hừ lạnh nói:
- Nhưng muội muội ta sẽ không thích một hòa thượng.
- Hòa thượng thì làm sao? Hòa thượng không phải là nam nhân sao? Hòa thượng ta đây còn mạnh hơn cả nam nhân bình thường, muội muội ngươi đã biết rồi.
- Đồ xấu xa, ngươi nói linh tinh gì vậy hả?
Sắc mặt Dương Thiền đỏ chót, nâng khúc xương to lớn dùng sức gõ lên cái đầu trọc của Đường Tăng.
Đường Tăng lại như không cảm giác được đầu bị gõ vang lên bang bang, như là đã luyện Thiết Đầu Công.
- Nhưng ngươi không có tóc.
Dương Tiễn hừ lạnh nói:
- Muội muội ta sẽ không thích một người đầu trọc.
Dương Thiền nghe vậy, theo bản năng ngừng lại động tác trong tay.
- Không phải chỉ là tóc sao?
Đường Tăng cười hì hì, lật tay một cái, một chiếc lọ xuất hiện ở trong tay.
- Đây là cái gì?
Dương Thiền nghi ngờ nói.
- Cái này gọi là... Nước mọc tóc siêu cấp!
Đường Tăng đổ ra một chút lau lên cái đầu trọc của mình, nhất thời mắt trần có thể thấy được trên da đầu mọc ra một sợi tóc, sau đó từng cây từng cây vừa đen vừa thô cũng xuất hiện theo.
Năm phút sau, Đường Tăng lấy ra Huyền Quang Bảo Kính, coi nó thành gương soi, lại không biết từ chỗ nào lấy ra một cái lược, chải tóc sang hai bên, sau đó hất đầu một cái mà hắn tự cho rằng rất đẹp trai.
Nhất thời, trong mắt Dương Thiền bốc lên những vì sao:
- Thật đẹp trai...
- Thiền Nhi, cho bản soái ca hôn một cái.
Đường Tăng thò tay ra nắm lấy eo nhỏ của Dương Thiền, cúi đầu liền muốn hôn xuống.
Xoạt...
Bỗng nhiên ánh sáng lóe lên, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao của Dương Thiền đã xuất hiện tại giữa miệng của Đường Tăng cùng Dương Thiền, ngăn lại nụ hôn của hai người.
Dương Thiền rốt cục thức tỉnh, khuôn mặt đỏ chót, chính mình dĩ nhiên lại bị sắp đẹp mê hoặc rồi.
Đường Tăng thì lại vội vàng dùng một tay kéo Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao ra, thô bạo hôn một cái lên cái miệng nhỏ nhắn của Dương Thiền.
- Đường Tam Tạng, sức chịu đựng của bản Chân Quân là có hạn!
Dương Tiễn muốn điên lên rồi, muội muội đáng yêu xinh đẹp của mình lại bị tên khốn kiếp này “bắt nạt ” ở ngay trước mặt mình, thực sự là đáng ghét.
Đường Tăng lại lật tay một cái, một bộ âu phục xuất hiện, hắn bèn mặc nó lên người, lại lật tay lần nữa, trên cổ hắn đã buộc chặt một cái ca-ra-vat.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.