Miếu công quan, Tôn Ngộ Không bảo Trư Bát Giới vào trong giếng cổ, mò ra một cỗ thi thể.
- Hầu ca, phía dưới có một Giếng Long vương, Giếng Long vương kia nói đây là thi thể của quốc vương quốc gia này, huynh tìm không phải là thứ này chứ?
Trư Bát Giới mặt đầy buồn rầu, thật không nghĩ ra, đêm hôm không đi ngủ, chạy tới nơi này mò thi thể gì chứ?
Cho dù là thi thể của quốc vương thì đã làm sao? Một người phàm tục mà thôi.
- Quốc vương? Thật sự là quốc vương?
Tôn Ngộ Không nháy nháy mắt, ngồi xổm xuống kiểm tra thi thể, hắn nhanh chóng nhận ra trên thi thể có một luồng yêu khí nhàn nhạt.
- Đại sư huynh, đây thật là thi thể của quốc vương sao? Nhìn thi thể này hẳn là ngâm trong nước hơn một năm rồi, vậy cái quốc gia này không phải là đã hơn một năm không có quốc vương?
Sa Tăng hoài nghi nói.
- Nước không thể một ngày không vua, nói không chừng người ta đã sớm chọn quốc vương mới rồi.
Trư Bát Giới bĩu môi.
- Cũng không đúng, nếu thi thể này thật sự là quốc vương, sau khi chết thì phải hậu táng chứ, không thể nào lại ném vào trong giếng được?
Sa Tăng lại nói.
- Đệ nói thế thì hình như là có chuyện như vậy thật.
Trư Bát Giới cũng tỉnh táo hơn nhiều.
Ba huynh đệ đưa mắt nhìn nhau một cái.
- Nói cách khác, quốc gia này hiện vẫn có quốc vương, hơn nữa người khác hẳn không biết, quốc vương chân chính đã thành thi thể.
- Trên thi thể này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579278/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.