- Tên khốn khiếp, ngươi cút đi cho ta, ta không muốn gặp lại ngươi!
Đường Tăng che mặt, hắn cảm thấy mình hình như thật sự để ý tới Dương Thiền, nếu không sẽ không khổ não như vậy.
Thật ra nếu hắn muốn đi vào, thì điện Tam Thánh Mẫu của Dương Thiền hoàn toàn không cản được hắn, thuấn di một cái là vào được rồi.
Nhưng hắn là muốn Dương Thiền tự mình để cho hắn đi vào.
Chỉ là điều này hiển nhiên có chút trúc trắc rồi.
- Được rồi, vậy nàng tự mình nghỉ ngơi, ta đi thỉnh kinh đây, có rảnh ta lại trở lại thăm nàng.
Đường Tăng thở dài, thân thể hóa thành lưu quang bay lên trời, rời khỏi đỉnh Liên Hoa.
- Sư phụ, chờ, chờ con.
Trư Bát Giới vội vàng đuổi theo.
Trong điện Tam Thánh Mẫu, Dương Thiền cảm ứng được khí tức của Đường Tăng đã nhanh chóng đi xa, vội vàng tạo ra một mặt Huyền Quang Kính, quả nhiên thấy Đường Tăng và Trư Bát Giới hóa thành lưu quang trong bầu trời đêm, rời khỏi Hoa Sơn.
- Hu hu hu...
Tiếng khóc của Dương Thiền lập tức to hơn:
- Khốn nạn, tên khốn nạn này, hu hu hu... Ai bảo ngươi đi chứ...
...
- Sư phụ, người thật sự không có... Ấy ấy Tam Thánh Mẫu rồi chứ?
Dưới bầu trời đêm, trên không trung cao ngàn thước, Trư Bát Giới thận trọng hỏi.
Đường Tăng trợn mắt nhìn Trư Bát Giới một cái:
- Còn không phải do con à, ai bảo con vạch trần thân phận của sư phụ?
Nếu không phải Trư Bát Giới đột nhiên xuất hiện, kêu một tiếng “sư phụ”, Na Tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579267/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.