Sau khi bay ra Hoa Quả Sơn, Đường Tăng đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, hình như Quan Âm Bồ Tát còn sốt ruột vụ lấy kinh hơn cả mình.
Mình không vội, Quan Âm Bồ Tát gấp cái gì chứ?
Chẳng lẽ đây là “hoàng đế chưa vội thái giám đã gấp” mà người ta hay nói?
“Vì sao bần tăng luôn cảm thấy có gì đó là lạ?” Đường Tăng thầm nghĩ.
Bỗng hắn nhớ tới một chuyện
đó chính là thịt của Đường Tăng!
Gần như tất cả yêu quái đều biết rằng ăn thịt của Đường Tăng thì có thể trường sinh bất lão, tăng đạo hạnh. Cả lũ khỉ ở Hoa Quả Sơn này đều biết.
Nhưng theo những gì Đường Tăng biết, cho dù có ăn thịt thần tiên thì cũng chỉ tăng được chút đạo hạnh. Thậm chí nếu là sinh linh với thực lực quá thấp mà ăn thịt thần tiên quá mạnh, có khi còn nổ tan xác.
Chẳng lẽ thịt của Đường Tăng có điểm gì đó đặc biệt?
Nghĩ tới đây, Đường Tăng giơ tay lên, nhìn bắp tay của mình.
Trước giờ hắn chưa từng quan sát kỹ, nay nhìn rồi mới thấy có mấy chỗ kỳ quái.
Thịt của hắn cũng là thịt, nhưng dường như mang theo một thứ năng lượng thần bí nào đó.
“Chẳng lẽ đây là điểm đặc biệt của thịt Đường Tăng? Chỉ là cái thứ năng lượng thần bí này rốt cuộc là cái gì? Có nên ăn thử xem thế nào không nhỉ?” Đường Tăng bỗng nghĩ như vậy, nhưng hắn nhanh chóng bỏ qua.
Tự ăn thịt của mình, nghĩ thôi cũng thấy sợ rồi.
...
Trong lúc Đường Tăng và Trư Bát Giới đi tới Hoa Sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-tang-xong-tay-du/1579256/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.