Chương trước
Chương sau
- Cái này...
Thác Tháp Thiên Vương khẩn trương, loại chuyện này đã vượt ra khỏi phạm vi quyền lực của hắn. Hắn chỉ có thể để thiên binh nhanh chóng đưa tin nói chuyện nơi đây cho Ngọc Đế biết mà thôi.
- Cái này, sư phụ...
Trư Bát Giới bay tới, nhỏ giọng nói:
- Làm như vậy, liệu có chút... Không tốt lắm hay không?
Trư Bát Giới thấy Đường Tăng nói bắt cóc Vương Mẫu là bắt cóc thật, cho dù lá gan của hắn cũng đủ lớn, thế nhưng hắn vẫn có cảm giác hãi hùng khiếp vía như cũ.
Chuyện này quả thực so với cởi giày dùng chân trần nhảy múa trên lưỡi đao còn nguy hiểm hơn nha, coi như đến lúc đó tiến vào Lăng Tiêu Bảo Điện, khi ra sẽ như thế nào đây chứ?
- Sư phụ, xin ngươi đừng làm tổn thương Vương Mẫu.
Tử Lan tiên tử cũng rất là sốt ruột, Vương Mẫu đối xử với nàng rất tốt, nàng cũng không hi vọng Vương Mẫu xảy ra chuyện gì.
Đường Tăng ném về phía Tử Lan một ánh mắt ý bảo nàng yên tâm, đồng thời truyền âm cho Vương Mẫu, nói:
- Phối hợp một chút, bần tăng cũng không muốn thực sự làm ngươi bị thương.
Vương Mẫu nương nương làm mặt lạnh, không nói một lời.
- Vương Mẫu ngươi không sao chứ?
Tử Vi tiên tử sốt ruột nói.
...
Tin tức Vương Mẫu nương nương bị Đường Tam Tạng cưỡng ép truyền vào Lăng Tiêu Bảo Điện, lập tức khiến cho Lăng Tiêu Bảo Điện như ong vỡ tổ.
Cả đám thần tiên đều trợn tròn mắt.
- Đường Tam Tạng kia lấy gan từ đâu mà lại dám làm càn như vậy chứ?
- Không kiêng nể gì cả!
- Đáng hận, nhất định phải làm cho tên Đường Tam Tạng này phải nhận trừng phạt vốn có!
- Đánh hắn vào súc sinh đạo, vĩnh viễn làm một súc sinh hạ đẳng đi!
Trong lòng tất cả thần tiên đều tràn ngập vẻ căm phẫn.
Sắc mặt của Ngọc Đế cũng rất âm trầm, quát:
- Dương Tiễn đâu?
- Hồi bẩm Ngọc Đế, Nhị Lang Chân Quân bị Vương Mẫu quát lui rồi.
Một vị thần tiên cung kính nói.
- Vương Mẫu làm vậy là có ý gì?
Ngọc Đế không khỏi nhíu mày.
- Ngọc Đế, không bằng để Đường Tam Tạng kia tới đây?
Thái Bạch Kim Tinh thận trọng nói:
- Đường Tam Tạng kia cưỡng ép Vương Mẫu, dụng ý hẳn là muốn tiến vào Lăng Tiêu Bảo Điện yết kiến Ngọc Đế, muốn lấy lại công đạo, nhưng tình huống hiện giờ là như thế, nhất định trăm vạn thiên binh thiên tướng sẽ không dám để cho Tề Thiên Đại Thánh tiến vào trong này. Vì vậy hẳn là Đường Tam Tạng chỉ muốn để Vương Mẫu hỗ trợ mở đường mà thôi.
Dừng lại một chút, Thái Bạch Kim Tinh tiếp tục nói:
- Đã như vậy, vậy chúng ta cứ để cho bọn hắn vào, lại bố trí thiên la địa võng ở đây, nếu bọn họ dám làm loạn thì chúng ta sẽ một mẻ hốt gọn!
- Ngươi có nắm chắc một mẻ hốt gọn yêu hầu kia hay không?
Ngọc Đế liếc mắt nhìn Thái Bạch Kim Tinh.
Thái Bạch Kim Tinh lập tức có chút xấu hổ, nếu là Tôn Ngộ Không năm trăm năm trước, dưới tình huống sớm có chuẩn bị, nói không chừng sẽ còn có hi vọng, nhưng mà hiện giờ, độ khó đã tăng lên rất nhiều.
- Ngọc Đế, thần cảm thấy Thái Bạch Kim Tinh nói rất có lý, mặc dù chúng ta chưa hẳn đã có khả năng chiến thắng được Tề Thiên Đại Thánh, thế nhưng hiện giờ Tề Thiên Đại Thánh đã không còn phát điên như trước nữa, mà dường như hắn rất nghe lời của Đường Tam Tạng.
Một vị thần tiên khác cũng nói:
- Đã như vậy, chỉ cần chúng ta ổn định dc Đường Tam Tạng là được, tất cả mọi chuyện chờ cứu được Vương Mẫu rồi lại nói sau.
Ngọc Đế nghe xong, cảm thấy có lý, lúc này mới khẽ gật đầu:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.